Chương 10: Đối ngã tiếu liễu

Biết rằng hai trong ba người đứng đầu của tổ chức đệ nhất trên thế giới là 'Thần Quốc' đã đi đến Trung Quốc muốn truy sát mình nhưng Đằng Thanh Sơn không khẩn trương chút nào mà ngược lại có phần chờ đợi!

Sau khi đạt đến tông sư cảnh giới, lại tu luyện 'Hổ Hình Thông Thần Thuật' thì thực lực của Đằng Thanh Sơn so với quá khứ đã không chỉ là mạnh hơn gấp mười lần.

Nếu như là hiện tại có gặp lại Tôn Trạch và Dole Goth Grove thì chỉ cần hắn nhất tay nhấc chân liền đã có thể giết chết đối phương.

Cao thủ vốn tịch mịch, muốn tìm đối thủ cân sức là rất khó.

"Ba người đứng đầu, vô địch trong truyền thuyết? Truyền thuyết này sẽ bị ta phá vỡ."

Từ sáng sớm Đằng Thanh Sơn đã rời khỏi chỗ ở và thuê một chiếc xe taxi.

"Đi đến khu phố cổ. Ông biết Dương Liễu trà xã chứ?" Sau khi tiến vào trong xe Đằng Thanh Sơn liền nói với lái xe.

Lái xe cười nói:

"Biết rồi, tôi ở Dương Châu đã vài chục năm, Dương Liễu trà xã ở chỗ nào làm sao lại không biết. Yên tâm, trong vòng mười phút sẽ đến nơi!"

Quả nhiên là mười phút sau Đằng Thanh Sơn đã đến Dương Liễu trà xã.

***

Một chiếc xe thể thao Audi lướt đi trên con đường của khu phố cổ, ngồi tại vị trí bên cạnh lái xe chính là Lâm Thanh.

"Hi, Lâm thư. Mấy hôm nay tỉ có gặp đến Đằng Thanh Sơn không?" Lái xe chính là Tiếu Mẫn.

Lâm Thanh lắc đầu:

"Đã một tháng rồi nhưng một chút tin tức đều không có. Đành chịu, tỉ cũng không muốn mang đến phiền phức cho hắn. Coi như tất cả những điều này chỉ là một giấc mộng." Lâm Thanh lập tức cười chế giễu,

"Tỉ, cũng chỉ có quyền nằm mơ mà thôi."

Đột nhiên tiếng điện thoại trong trẻo vang lên, Lâm Thanh lấy điện thoại từ trong túi ra.

A lô. Lâm Thanh vừa mở miệng trả lời, sắc mặt liền hơi biến đổi.

"Tối hôm nay? Được rồi, gặp tại chỗ cũ." Lâm Thanh liền dập máy, sắc mặt rất khó coi.

Tiếu Mẫn lén lút nhìn Lâm Thanh nhẹ giọng hỏi: Là Lý Minh Sơn à?

"Ngoại trừ hắn ra thì còn có ai?" Ánh mắt của Lâm Thanh mang theo chút căm hận.

"Nếu như hắn chết đi thì tốt." Tiếu Mẫn cũng bất lực phụ họa.

"Ừm, tỉ cũng chỉ mong cho hắn chết đi nhưng loại người này lại sống rất dai. Được rồi, A Mẫn. Dừng xe tại phía trước Dương Liễu trà xã cho tỉ xuống xe ở đó." Lâm Thanh bảo.

Cách chỗ đó không xa chính là Dương Liễu trà xã, chiếc xe chầm chậm dừng lại. Sau khi Lâm Thanh xuống xe, Tiếu Mẫn liền lái xe rời khỏi.

Lâm Thanh Tiến vào Dương Liễu trà xã.

Cách trang trí của trà xã kết hợp với phục vụ viên mặc trang phục tiểu nhị thời cổ đại khiến cho trà xã tràn ngập không khí cổ xưa.

Nhưng Lâm Thanh không có tâm tình thưởng thức những điều này. Nàng đi đến đây chỉ là vì muốn khiến cho tâm tình bình tĩnh một chút mà thôi.

Lâm Thanh thói quen đi lên tầng hai của trà xã, ánh mắt nhìn quanh. Ý chí của nàng đang bị sa sút nhưng ánh mắt lại đột nhiên sáng lên, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn. Lâm thanh liền tiến tới hai bước: Đằng Thanh Sơn!

Lâm Thanh?

Đằng Thanh Sơn đang nhàn nhã uống trà, nhìn thấy người đến là Lâm Thanh thì hắn liền mỉm cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!