Chờ tôi đến gần, anh vươn tay nhặt mấy mảnh rác vụn
vướng trên tóc tay, thuận tay vuốt lại kiểu tóc đuôi ngựa bị tôi làm cho rối
bời, cười nói, "Từ bao giờ mà em trở thành người bạo lực như vậy?"
Tôi hừ lạnh, "Ngay từ trước , anh luôn xếp em vào loại
người xử sự thô lỗ đó thôi. Anh tốt với em như vậy, làm sao em dám phụ kì vọng
của anh." Tôi đẩy tay anh ra, tự mình phủi bụi trên người.
Nhìn anh mặc một thân âu phục chỉn chu, nghĩ bằng đầu
gói cũng biết vừa đi dự tiệc cùng Chu Tuyền. Biết vậy, tôi nói ra một câu chua
loét, "Đêm nay ăn vận chói lòa còn được sánh bước cùng mỹ nhân Chu Tuyền ,
thích thật nha. Cũng đúng thôi, cô ấy so với em thì xinh đẹp, kiêu sa hơn
nhiều."
Tiêu Quân cười , trêu tức tôi:"Chẳng phải em vừa uống
bia sao? Sao anh thấy lỗ tai cứ ê ẩm thế nào ấy?" ( Nhím : ăn phải dấm nguyên
chất chứ còn sao nữa)
"Đấy là vì em ăn nhầm phải một hũ dấm gạo lâu năm, nên
giờ mới ê ẩm như vậy." Quả nhiên tôi có bản năng làm phụ nữ đánh ghen. Chỉ nghĩ
đến việc anh ôm eo cô ta, cùng sánh bước, cười đùa trong yến tiệc, tôi chỉ muốn
quay lại đánh nhau một trận nữa với Chu Tuyền.
Vừa dứt lời, một bàn tay nắm lấy tay tôi, anh kéo tôi
đi chen vào đám đông thác loạn trong quán, đi thẳng về phía cửa chính.
Bị hành động của anh làm cho mù mờ, tôi ấp úng hỏi:
"Tiêu Quân, anh định làm gì vậy?"
Anh quay đầu lại, miệng khẽ cười, gương mặt điển
trai làm người ta vừa say mê, ngọt ngào vừa sợ hãi tựa như hương vị Satan
Encarnación , "Chúng ta đến khách sạn bên cạnh thuê phòng, bộ dạng này
của em làm anh rất hung phấn."
Tôi bị lời của anh làm cho "ºƟº", cười ngượng ngùng.
Tôi nói, "Chúng ta về nhà rồi làm không phải tốt hơn sao?"
"Quá xa." Anh trả lời ngắn gọn.
"Vậy đến văn phòng?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!