Lục Lục ở nhà một mình.
Đây là nhà của Chu Xung, một căn hộ tầng hai thuộc chung cư cũ.
Phòng khách đặt ở tầng một, bên trên có thêm một gian gác lửng.
Chu Xung là ca sĩ, hôm nay anh ta đi biểu diễn xa.
Lục Lục rỗi việc, đang ngồi chơi điện tử.
Nhà rộng hơn một trăm mét chỉ có mình cô, cho nên cảm giác hơi trống trải.
Bên ngoài gió thổi rất mạnh, cây cối nghiêng ngả dữ dội.
Ánh đèn đường mờ ảo, như những bóng người vật vờ câm lặng.
Hai bên đường tối om, không người qua lại.
Lục Lục kéo rèm cửa lại, tiếp tục chơi game.
Rèm cửa màu đen u ám buông chấm sàn nhà, trông nặng nề giống như một bức tường sầu thảm.
Chu Xung thích màu đen.
Lục Lục chơi say mê quên thời gian.
Cô nhìn di động.
Điện thoại đang hiện chữ số 23:23.
Cô định chơi thêm một lúc nữa.
Hôm nay là ngày 1 tháng 12 năm 2012, tức là ngày 26 tháng 10 âm lịch.
Kể từ giây phút này mọi việc bỗng trở nên khác thường.
Lục Lục chơi game World of Warcraft.
Lúc này cô đang làm nhiệm vụ ở một địa điểm có tên là Đông Ôn Dịch, cô cần giết một con quái vật.
Địa hình ở đây gồ ghề hiểm trở, cực kì khó di chuyển.
Những con sâu to đùng bò nhởn nhơ, lại thêm những con ma nữ ngao du khắp chốn, mõm ư ử những âm thanh ghê rợn: Hớ hờ… ý… ý…
Lục Lục bước đến trước mặt con quái vật, vừa định tấn công thì máy tính bỗng bị đơ.
Cô tới tấp ấn bàn phím, không ăn thua.
Cô chán ngán tắt máy.
Vừa đụng vào thì nó lại chạy.
Lục Lục xạch xạch ấn phím tới tấp.
Sau đó tiên nữ sống lại, tiếp tục làm nhiệm vụ.
Máy tính đặt ở phòng khách tầng một, gác lửng trên tầng hai chỉ có một căn phòng, đó là nơi Chu Xung tập đàn.
Trong phòng khách có một cầu thang hẹp đi lên tầng lửng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!