Chương 50: (Vô Đề)

Trận này AFB bị đánh đến nỗi không còn sức phản kháng, YD chiếm được thế mạnh ép họ, thắng đậm với tỉ số 2:0.

Không còn nghi ngờ gì nữa, MVP được trao cho Tạ Tinh Thuỳ.

Hai ván này quá mãn nhãn, có được nhiều vàng nhất, có được cơ hội xuất trận tốt nhất, số liệu cuối cùng đưa ra thật sự sáng mù mắt người khác.

Phải biết rằng, về lý thuyết, các pháp sư sẽ có cơ hội tấn công tốt hơn xạ thủ, điểm này có liên quan đến vị trí, skill của pháp sư đa phần là sát thương AOE[1], sau khi lắp trang bị, tuỳ tiện quăng một skill ra cũng đánh chết người, tuy nhiên những sát thương đó không nhất định có hiệu quả, sát thương cao nhưng có thể chỉ là ảo.

[1] Sát thương khu vực hoặc một hay nhiều mục tiêu được chỉ định

Nhưng sát thương của xạ thủ đánh ra sẽ chính xác hơn một chút, về cơ bản đều là vết thương trí mạng.

Phì ca đã rất xuất sắc, nhưng sát thương của một xạ thủ như Tạ Tinh Thuỳ lại cao hơn anh ta những sáu phần……

Thật sự đáng sợ, thật sự đau lòng cho AFB, không chừng các tuyển thủ có mặt đã chết tâm rồi.

Tạ Tinh Thuỳ rất dè dặt trong phần phỏng vấn sau trận, anh không dám thể hiện tình cảm trực tiếp.

Thể hiện gì nữa? Cô đã là bảo vật trong lòng bàn tay anh rồi.

Với lại Tạ Tinh Thuỳ vẫn chưa quên được chuyện Tống Ý được tỏ tình xong rước phải tên fan bi3n thái, vậy nên anh tuyệt đối sẽ không làm bất kì chuyện gì tổn thương đến cô.

Bên này anh nghiêm túc nhận phỏng vấn mà không ngờ đến cứ địa có địch xông vào.

Thua thảm như vậy, hốc mắt A Ly đỏ hết cả lên.

Cậu ấy gõ cửa phòng nghỉ YD, A Mãn tiến ra mở.

A Ly hỏi: "Thiên Thần có ở đây không ạ?"

A Mãn đáp: "Cậu chờ một lát."

Anh ấy nói với cô: "Có người tìm cô."

Tống Ý khoác thêm một lớp áo: "Ai thế?"

A Mãn kéo cửa ra rộng hơn một chút.

Cậu nhóc to xác 1m85 với đôi mắt đỏ ửng nhìn Tống Ý vô cùng đáng thương.

Tống Ý: "……"

Phì ca lập tức đứng ra, điệu bộ giống như mấy chú chó cảnh sát: "Có chuyện gì, thủ hạ bại tướng?!"

A Ly: QAQ!!!

Con gái mà, có bệnh chung là mềm lòng, Tống Ý cũng thế, tất nhiên cô không đi an ủi A Ly, cô muốn nói rõ mọi chuyện với cậu ấy.

A Ly thấy Tống Ý ra đến, tâm trạng tốt hơn rất nhiều, đôi mắt lấp lánh chất chứa đầy kì vọng.

Phì ca bắt đầu căng thẳng, thầm nghĩ lão đại à, ở đây có người thọc gậy bánh xe, anh còn không về là trên đầu tự dưng có nón xanh đó!

Lão đại nhà anh ta còn đang mỉm cười, anh một câu tôi một câu với MC, hỏi đáp cực kỳ vui vẻ.

Tống Ý bước ra rồi đưa tay đóng cửa lại.

A Ly cúi đầu: "Thật xin lỗi, là em cùi bắp quá."

Tống Ý: "……"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!