Chương 34: (Vô Đề)

Xem xong trận đấu thứ hai, Tống Ý đang định trở về thì Đào Đào lên tiếng giữ cô lại: "Cậu chờ mình một chút đi, lát nữa mình đưa cậu về."

Đào Đào có xe, nhưng cô ấy vẫn còn một ít việc bên này nên chưa đi được.

Tống Ý đáp lại: "Không sao đâu, mình gọi DiDi[1] là được."

[1]: Hãng taxi công nghệ lớn nhất Trung Quốc

Đào Đào: "Cậu có rảnh thì đi thi bằng lái đi, mình nghe nói căn cứ YD toàn là siêu xe đó."

Tống Ý chặt đứt mơ mộng của Đào Đào: "Để nói sau đi."

Thời gian của tuyển thủ chuyên nghiệp…… cô không muốn đề cập đến.

Đào Đào vẫn hơi không yên tâm: "Nếu cậu đang gấp thì đợi mình."

Đồng hồ sinh học của Tống Ý là thứ trời sập cũng không đổi được, cứ đến giờ là mệt rã rời, hơn nữa cô muốn về sớm một chút để dọn dẹp, vì thế cô từ chối: "Được rồi, mình đến căn cứ sẽ nhắn tin cho cậu."

Đào Đào thật sự không thể nào rời khỏi nên đành phải đồng ý: "Đi đường cẩn thận nha."

Tống Ý vẫy vẫy tay đi ra cửa.

Lúc ra đến bên ngoài, cô lấy điện thoại ra gọi DiDi, nhưng đúng lúc điện thoại hết pin……

Ban ngày có chơi mấy ván, sau đó cô đến thẳng nhà thi đấu mà không sạc đầy.

Đúng là sầu não.

Cô quay về tìm Đào Đào giúp ư?

Tống Ý nghĩ, thôi vậy, tìm taxi bên đường là được, lúc này chắc vẫn có thể bắt xe.

Khi Tạ Tinh Thùy đến bãi đỗ xe, Phì ca vừa về đến căn cứ: "Muộn vậy rồi còn đi đâu thế?"

Tạ Tinh Thùy trả lời: "Nhà thi đấu."

Phì ca ngây ngốc, miệng lẩm bẩm: "Bây giờ đi nhà thi đấu? Anh đi xem phỏng vấn sau trận ba à?"

Tạ Tinh Thùy mở cửa xe, vừa lái vừa điều khiển bằng giọng nói trên xe: "Gọi điện cho Tống Tống."

"Xin lỗi, số bạn gọi hiện đã tắt máy."

Tạ Tinh Thùy chau mày, tốc độ xe mỗi lúc một nhanh.

Anh lập tức gọi cho Quỷ Đạo: "Cậu còn ở nhà thi đấu không?"

Quỷ Đạo: "Tôi đang ở đây, có chuyện gì vậy?"

Tạ Tinh Thùy nói: "Giúp tôi tìm Tống Ý, tôi không gọi được cho cô ấy."

Quỷ Đạo trả lời: "Mười phút trước tôi thấy cô ấy đi bộ ra ngoài, giờ chắc đang trên đường về rồi."

Tạ Tinh Thùy luôn có dự cảm không hay, anh dặn dò Quỷ Đạo: "Cậu giúp tôi ra ngoài tìm cô ấy."

Quỷ Đạo nhận ra giọng điệu của anh không đúng lắm, anh nghiêm mặt: "Được, cậu đừng vội, tôi đi ngay."

Tạ Tinh Thùy: "Nhớ giữ liên lạc."

Suy nghĩ một lát anh lại gọi cho Đào Đào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!