Sau khi nghe câu này, Tống Ý vội vàng trả lời: "Không phải tôi tiếc gì đâu, chỉ là lúc trước tôi đã dùng qua rồi……" Mặc dù lát nữa sẽ đem đi giặt, nhưng đồ đã dùng qua mà cho người khác thì kỳ lắm.
Tạ Tinh Thùy: "Không sao đâu, tiết kiệm là một phẩm chất tốt, một mình cô dùng tận mấy cái, có phải là quá lãng phí rồi không?"
Tống Ý: "……" Nghe thì rất có lý, nhưng sao cô cứ thấy chỗ nào đó không đúng cho lắm.
Tạ Tinh Thùy xua xua tay nói: "Thôi thôi, bỏ đi.
" Chiêu lạt mềm buộc chặt này rất có tác dụng đó.
Tống Ý ngẫm lại sự quan tâm của Tạ Tinh Thùy dành cho mình, anh còn từng đem giường gấu lớn tặng cho cô, vậy mà cô do dự nãy giờ chỉ vì một cái chăn lông, làm như vậy có vẻ ích kỷ quá.
Vì thế cô nói: "Nếu anh không chê thì giữ lại dùng đi!"
Tạ Tinh Thùy vui vẻ nhận lấy: "Đều là người một nhà, ghét bỏ gì chứ?"
Tống Ý ngẩn ra.
Tạ Tinh Thùy đã đi đến phòng ăn.
Tống Ý mỉm cười, tâm trạng cũng đột nhiên tốt hẳn lên.
Đều là người một nhà, cũng đúng, mọi người ở YD đều là người một nhà!
Tống Ý lên lầu đi tắm, Tạ · kế hoạch hoàn thành · Tinh Thùy lập tức bỏ thức ăn xuống, nhanh chóng chạy ra ôm cái chăn lông vào lòng, như đang muốn giấu đi vì sợ lỡ như Tống Ý đổi ý muốn lấy lại.
Suốt đêm qua, Phì ca đã đói đến nỗi không ngủ được, đợi đến bây giờ để quang minh chính đại xuống lầu tìm mì gói ăn.
Ai ngờ vừa liếc mắt đã nhìn thấy "hành vi đáng khinh" của lão đại.
"Lão đại, anh làm gì vậy?!"
Tạ Tinh Thùy: "……"
Phì ca thì thầm: "Anh như vậy là không được rồi, trộm chăn lông của Thiên Thần, chuyện này không chín chắn gì hết á!"
Tạ Tinh Thùy đá anh ta một cái: "Cút, cậu nói ai trộm? Nói lại thử xem?"
Phì ca khó hiểu: "Dáng vẻ này của anh nếu không phải trộm thì là gì?"
Tạ Tinh Thùy tự hào đáp lại: "Là Tống Tống sợ tôi cảm lạnh nên đắp cho tôi.
"
"Ồ, dùng xong thì anh chuẩn bị đi trả lại cho người ta sao?"
Tạ Tinh Thùy nói dối đến là hợp lí: "Dùng đầu óc tí đi, đồ mà một thanh niên như tôi đã dùng qua rồi thì sao cô ấy dám dùng lại chứ?"
Phì ca mơ hồ nói: "Cũng đúng ha.
"
Anh ta vừa đói vừa buồn ngủ, không suy nghĩ nhiều về chuyện này, trong phòng ăn có mùi thức ăn bay ra, Phì ca phấn khích hỏi: "Hôm nay có bữa sáng sao?"
Tạ Tinh Thùy lôi anh ta giống như lôi một con gà lên tận lầu 3.
Phì ca đau khổ hét lên: "Lão đại, anh làm gì vậy, anh muốn gì…… Ai da đau……"
Tạ Tinh Thùy đá anh ta vào phòng ngủ, còn không quên ném thêm một gói mì: "Nửa tiếng nữa không được xuống lầu, nghe rõ chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!