Chương 27: (Vô Đề)

Khi Thích Đồng Chu chậm chạp quay lại bãi đất trống nơi đoàn xe đang đậu, hội sinh viên đang sắp xếp làm sao để đi theo đoàn. Trịnh Ngọc Thành đi ra trước cậu ta thì đã biến mất.

Thích Đồng Chu biết mình bị Trịnh Ngọc Thành tẩy não, chắc chắn đối phương đang cố tình làm hoen ố ấn tượng về Trần Văn Cảng trong lòng mình. Nhưng điều đáng ghét là cậu ta không thể đào thải ngay thứ ô nhiễm tinh thần này, tua lại thời điểm mình chưa nghe thấy gì. Đến nỗi khi nhìn thấy Trần Văn Cảng, cậu ta lại không khỏi nghĩ tới những gì Trịnh Ngọc Thành nói về việc ngưỡng mộ kẻ mạnh. Là thật hay giả? Người như thế nào thì đủ mạnh? Có tiêu chuẩn gì không? Phải thế nào mới bảo vệ được anh?

Dù sao đi nữa, cậu ta cũng tự làm mình rối tung lên.

Không ai chú ý đến tâm sự thiếu niên của cậu ta lúc này, nhóm tình nguyện viên lần lượt lên xe. Ngoài tài xế, mỗi xe Jinbei đều chở thêm một nam sinh cao lớn, đến nơi sẽ giúp dỡ hàng hóa, hai người là vừa đủ. Trong đó, Trần Văn Cảng cũng lên một chiếc, xe của anh còn có thêm một chủ tịch hội sinh viên, Du Doanh cũng có mặt. Thích Đồng Chu hoàn hồn, không muốn bị bỏ lại nên mặt dày tự nhét mình lên theo.

Để vận chuyển hàng hóa, hàng ghế sau của xe Jinbei đã được tháo bỏ. Trần Văn Cảng và Du Doanh chăm sóc cho đàn em, không hẹn mà cùng nhường cho cậu ta cái ghế phó lái duy nhất. Hai người ngồi đối diện nhau trên thùng sách trong khoang chở hàng, khiến Thích Đồng Chu thấy rất ngại.

Du Doanh không quan tâm lắm, chỉ lo nói chuyện với Trần Văn Cảng: "Tiếc là lần trước cậu không có mặt, giáo sư Hoàng mời chúng tôi đến nhà ăn cơm, nói là khao mọi người vì đã vất vả suốt thời gian qua. Ông ấy thật tốt bụng, còn đồng ý sang năm sẽ hướng dẫn luận văn tốt nghiệp cho tôi."

Trần Văn Cảng nói: "Chúc mừng, thế là không phải lo về thư giới thiệu nữa rồi nhỉ?"

Du Doanh rất vui mừng: "Tất nhiên rồi. Không thể dễ dàng để ông ấy thoát được."

Thích Đồng Chu ngồi ở phía trước dựng tai lên lắng nghe, tìm cơ hội để chen vào: "Giáo sư Hoàng nào?"

Có nói thì cậu ta cũng không biết, Du Doanh bèn đổi sang chủ đề khác để thể hiện sự quan tâm: "Đồng Chu, học kỳ tới sinh viên năm nhất vào ghi danh, nếu cậu muốn vào hội sinh viên thì nhất định phải nộp đơn càng sớm càng tốt, đến lúc đó tôi vẫn còn tại nhiệm, muốn vào bộ phận nào thì tôi có thể giúp cậu nói một tiếng."

"Vậy thì tốt." Thích Đồng Chu tranh thủ hỏi Trần Văn Cảng: "Anh ở bộ phận nào?"

Trần Văn Cảng cười nói: "Việc này tôi không thể giúp cậu, tôi không phải là thành viên hội sinh viên."

Không ngờ Du Doanh đột nhiên nói: "Nói đến chuyện này, có một điều tôi rất thắc mắc đây này, cậu có biết tin đồn từ đâu ra không, cách đây một thời gian có người tung tin trên diễn đàn nhà trường, đoán xem, nghi ngờ sự kiện lần này là để cậu lợi dụng cơ hội nhảy dù vào cái ghế phó chủ tịch hội sinh viên."

Thích Đồng Chu quay đầu lại: "Nhảy dù cái gì? Nghĩa là sao?"

Du Doanh giải thích: "Tất cả những ai vào hội sinh viên đều bắt đầu từ làm việc vặt, làm cán sự vài năm, rồi mới được bầu lên trên. Đột nhiên nhảy dù xuống làm cán sự hay thậm chí là chủ tịch nghĩa là sao, mọi người sẽ nghĩ gì?"

Thích Đồng Chu phản ứng lại, thì ra là hành động ngấm ngầm khơi dậy sự phản cảm, ám chỉ rằng Trần Văn Cảng lợi dụng đặc quyền của mình, muốn không làm mà hưởng. Về lý do tại sao lại có những tin đồn này, nếu chúng không đúng sự thật thì chắc chắn là có ai đó ngứa mắt với anh.

"Việc này hoàn toàn vô lý." Du Doanh tự tin nói: "Lúc đó tôi hỏi lại bằng tài khoản tên thật, nói tôi là chủ tịch hội sinh viên đây, cho dù giáo viên ở bên trên có đồng ý cho Trần Văn Cảng nhảy dù như thế thì thủ tục tuyển thêm một phó chủ tịch cũng không thể qua mặt tôi được. Sao tôi không biết có việc đó?"

"Chị hỏi xong thì người đó nói gì?"

"Còn có thể nói gì nữa? Im miệng luôn thôi, xin lỗi thì chắc chắn là không có rồi."

"Có phải là diễn đàn ở trường chúng ta không?" Thích Đồng Chu hơi lo lắng, bèn lấy điện thoại ra: "Tôi cũng đi xem thử."

"Cậu không thể thấy nó nữa đâu, đã bị xóa rồi." Du Doanh nói: "Sau khi phát hiện ra sự việc, tôi đã gửi đơn kiến ​​nghị lên hiệu trưởng dưới danh nghĩa hội sinh viên, nêu rõ diễn đàn sinh viên quản lý kém, mất trật tự, đồng thời đề nghị phòng công nghệ mạng chấn chỉnh."

Thích Đồng Chu như đang nghe một câu chuyện: "Hiệu trưởng của chúng ta dễ thuyết phục thế sao?"

Du Doanh đáp: "Tôi cũng không chắc chắn, nhưng hội sinh viên vốn nên quan tâm đến công tác sinh viên, không thử thì làm sao biết được? Hơn nữa, đó không phải là vấn đề duy nhất, tôi thấy đặc biệt là cái bảng tin confession đó, quả thật là một tai họa, sao còn có người dám đào bới thông tin của con gái dưới danh nghĩa tỏ tình? Đã có tên viết tắt, lớp và chuyên ngành là có thể dễ dàng tìm ra người đó là ai.

Tóm lại tôi ngứa mắt, thẳng tay xử lý luôn."

Cảnh vật bên ngoài xe từ thành phố biến thành ngoại ô, viện phúc lợi xã hội mà họ định đến nằm ở vùng ngoại ô xa xôi, tài xế phải lái xe mất hai giờ mới đến. Đường quá hẹp, còn có hai hàng xe trái phép đậu dày bên đường, cản trở giao thông. Xe Jinbei không thể vào được, chỉ có thể dừng ngoài ngã tư.

Bao gồm cả tài xế, bốn người bước ra khỏi xe. Trần Văn Cảng tóm lấy Thích Đồng Chu đang định chạy ra đằng sau lại nói: "Đợi đã." Anh dẫn Thích Đồng Chu đang bối rối đến một cửa hàng quần áo ven đường, mỉm cười nói: "Tặng cậu một cái quần."

Thích Đồng Chu cúi đầu: "Quần này cũng không được à?"

Trần Văn Cảng chỉ vào logo ở mép túi quần: "Lát nữa vào trong, bọn trẻ thích nhất là cạy mấy hạt cườm của cậu. Nguy hiểm cho quần của cậu, mà cũng nguy hiểm cho bọn chúng."

Thích Đồng Chu ngượng ngùng đi theo anh vào trong, chọn bừa một cái quần thể thao để thay. Không thể mong đợi nhiều kiểu dáng từ loại cửa hàng này, toàn nằm giữa mức bình thường và lỗi thời. Cậu ta bước ra khỏi phòng thay đồ đơn giản chỉ có mỗi tấm rèm kéo, vẫn còn cảm thấy hơi khó chịu, miễn cưỡng hỏi liệu có ổn không. Khi cậu ta ngẩng đầu lên, Trần Văn Cảng ở bên kia đã đưa tiền cho ông chủ, ông chủ cũng đang trả lại tiền thừa cho anh.

Thích Đồng Chu sờ vào đường may quần, đột nhiên cảm thấy cái quần này cũng không xấu xí lắm, còn có ý nghĩa khác nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!