Hoắc Niệm Sinh thật sự bắt đầu đếm: "Mười ... "
Sau đó là tám, bảy, sáu.
Y kéo dài từng con số ra, không thực sự đếm theo giây.
Trần Văn Cảng giơ tay ngăn y nghịch tóc mình, khẽ nhíu mày: "Anh đừng như thế."
"Làm cậu sợ à?" Hoắc Niệm Sinh đột nhiên bật cười, vở kịch thất bại, y cười nói: "Xin lỗi! Tôi chỉ đùa thôi."
Con báo săn đang rình mồi nhảy trở lại trên cây, lười biếng nheo mắt, thu răng cùng móng vuốt lại. Mối đe dọa ngay lập tức biến mất không dấu vết.
"Họ hàng với nhau cả, ngày trọng đại của tập đoàn Trịnh Thị, sao tôi có thể không nể mặt chú được?" Y lùi lại, lịch sự buông Trần Văn Cảng ra: "Tôi không có việc gì quan trọng cả. Đến nói với tôi sớm hơn, không phải là cứ dùng phòng tiệc thoải mái à."
Trần Văn Cảng nhận ra mình vẫn còn nắm chặt tay áo của y. Anh cũng buông tay: "Đã làm phiền anh."
"Tôi phải xin lỗi mới đúng, tôi có tật xấu thế đấy, nói đùa là không biết chừng mực gì." Hoắc Niệm Sinh nói tiếp: "Nếu vô tình làm cậu phật lòng, vậy tôi xin lỗi. Tối nay cậu đã ăn gì chưa? Cho tôi cơ hội mời cậu một bữa ăn khuya?"
Trần Văn Cảng chưa kịp nói gì thì điện thoại di động reo lên.
Là Trịnh Mậu Huân đang tìm anh: "Hôm nay anh lại đi đâu? Khi nào mới về?" Nhưng lần này hắn đã đổi giọng sang lịch sự hơn một chút: "... Anh có thể về sớm được không, tôi tìm anh có việc."
Trần Văn Cảng bóp trán: "Cậu có việc gì?"
Trịnh Mậu Huân hắng giọng: "Thì là cái... vụ kiện tranh chấp hợp đồng với Quốc tế Vinh Thành, mấy ngày trước ba bảo tôi sắp xếp lại rồi báo cáo đó, tiến độ xét xử phiên tòa thứ ba hiện nay thế nào, phân tích cơ hội chiến thắng của chúng ta..."
Ban đầu hắn còn đang ung dung lắm, kết quả là suýt quên mất việc này, đến lúc nộp bài báo cáo mới đực mặt ra: "Tóm lại là ba mới vừa hỏi tôi về chuyện này, tôi nói tài liệu vẫn còn ở công ty, ngày mai tan làm tôi sẽ báo cáo. Rồi cho nên là anh về ứng cứu đi, coi như tôi nợ anh một ân huệ."
Bên cạnh Trần Văn Cảng, Hoắc Niệm Sinh lập tức hiểu ra, nói: "Có việc gấp? Vậy lần sau đi."
Cuộc gọi vẫn còn mở, Trịnh Mậu Huân nghe thấy tiếng ở đầu dây bên này: "Anh đang nói chuyện với ai?"
"Lát nữa tôi về." Trần Văn Cảng chịu đựng, kết thúc cuộc gọi của ông cố này.
Tuy nhiên, Trịnh Mậu Huân chen ngang cũng giúp anh thoát khỏi dòng suy nghĩ còn đang hỗn loạn.
Trần Văn Cảng biết Hoắc Niệm Sinh không có ý định ngủ cùng mình hôm nay. Anh lẳng lặng quan sát Hoắc Niệm Sinh. Không còn nghi ngờ gì nữa, trong giai đoạn này, Hoắc Niệm Sinh đang để ý đến anh, nhưng mức độ quan tâm thì không rõ. Vậy nên Hoắc Niệm Sinh chỉ đang trêu đùa, v* v*n anh thôi. Nhưng y sẽ không thực sự lên giường với Trần Văn Cảng, làm vậy sẽ gây ra những rắc rối không đáng có.
Giờ phút này, Trần Văn Cảng lại hạ quyết tâm khiến y phải vướng vào rắc rối. Con người không bao giờ biết đủ cả, khi chưa gặp nhau thì chỉ hy vọng rằng y còn sống, gặp mặt rồi thì phát hiện ra mình muốn nhiều hơn nữa. Anh muốn trở thành người yêu, người bạn đời và người đồng hành của Hoắc Niệm Sinh.
Hoắc Niệm Sinh đưa áo vest Trần Văn Cảng cho anh.
Trần Văn Cảng miễn cưỡng nở nụ cười: "Cảm ơn."
Hoắc Niệm Sinh nói: "Tôi bảo Du Sơn Đinh đưa cậu về."
Trần Văn Cảng từ chối, cài cúc áo, chào tạm biệt y.
Hoắc Niệm Sinh đứng bên bàn bida, vẫn luôn dán ánh mắt đùa cợt lên người Trần Văn Cảng. Vẻ thân thiện và nhiệt tình của y có vẻ như chỉ là một màn trình diễn hời hợt, không thể vượt qua cái nhìn soi mói, tưởng là đa tình mà thực chất lại vô tình. Nó giống như một cái bẫy chết người, khiến người ta đi sâu hơn mà không hề hay biết, rồi sẽ bước vào đó, thịt nát xương tan.
Khi Trần Văn Cảng quay người định đi, Hoắc Niệm Sinh đột nhiên gọi anh lại: "Chúng ta vẫn chưa có thông tin liên lạc phải không."
Y giả vờ sờ trên người mình rồi nói: "Xin lỗi, tôi không mang theo điện thoại. Cậu ghi lại số điện thoại của tôi?"
Trần Văn Cảng nhập từng con số đúng như y đọc, nhưng số điện thoại mà Hoắc Niệm Sinh đọc lại sai, hai chữ số cuối bị đảo ngược. Tất nhiên không gọi được.
Hoắc Niệm Sinh tỏ ra ngạc nhiên: "Sai à?"
Trần Văn Cảng dứt khoát đưa điện thoại cho y tự thử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!