Chương 21: (Vô Đề)

Cuối cùng mùa mưa dài dằng dặc cũng kết thúc, trong rừng tràn ngập hương đất thơm ngát và không khí trong lành, chim hót vang trên cành.

Diệp Trừng vớt quả trứng người cá từ hồ lên, sau đó tìm cách dùng dây leo buộc nó lên người. Không gian của cậu không thể chứa đựng đồ vật sống, nên chỉ có thể dùng cách phiền phức này.

"Anh Hổ, em thu dọn xong hết rồi, chúng ta đi khi nào?"

Trong hang động ngoài chiếu cỏ ra thì chẳng còn gì đáng mang theo nữa, thức ăn đều có thể cất trong không gian của Diệp Trừng, khoai lang giống vẫn chưa chín, phải đợi bọn họ về mới đào lên ăn được.

"Thu dọn xong rồi thì đi thôi."

Lục Vân Kiêu lắc đầu, tỏ ý mình cũng đã chuẩn bị xong.

"Vậy chúng ta đi báo cho A Kim một tiếng, nếu cậu ấy muốn đi cùng thì đi, nếu không muốn thì chúng ta cứ để hang động cho cậu ấy ở.

"Diệp Trừng tính toán rất kỹ, chuyến đi này của bọn họ không biết đến bao giờ mới về, A Kim vừa hay có thể giúp cậu trông nhà, nếu chịu đi cùng thì càng tốt. Diệp Trừng nhanh chân chạy đến cái hang đá gần đó, A Kim đang ngủ gà ngủ gật, bị Diệp Trừng gọi dậy mới biết bọn họ sắp rời đi."Đương nhiên là tôi phải đi cùng các cậu rồi, tuy rằng tôi không hiểu lắm tại sao cậu lại cứu quả trứng này, dù sao tôi cũng chẳng có việc gì làm, vừa hay đi chơi với các cậu.

"A Kim bây giờ một mình ăn no cả nhà không lo, khó khăn lắm mới gặp được Diệp Trừng, một động vật cũng có dị năng giống mình, đương nhiên không muốn dễ dàng để cậu ta đi. Nếu không sau này muốn tìm một đồng loại nữa thì khó lắm."Được, cậu có đồ gì muốn mang theo không, cứ để vào không gian của tôi."

Diệp Trừng gật đầu nói, việc A Kim gia nhập đã nằm trong dự liệu của cậu.

"Tôi không có gì cả, bây giờ đi luôn sao?"

A Kim cũng nhìn thấy quả trứng màu xanh lam kỳ lạ trên lưng Diệp Trừng, to gần bằng nửa người, sắp đè cả người Diệp Trừng xuống rồi.

"Quả trứng này không nặng sao? Sao cậu không bỏ vào không gian?"

Trước đây A Kim thấy Diệp Trừng hay thu trứng chim rừng vào không gian, sao lần này lại không bỏ quả trứng này vào, còn phiền phức tự mình vác.

"Đừng thấy nó to thế thôi chứ thật ra nó nhẹ lắm, nhẹ bẫng ấy.

"Diệp Trừng chạy hai bước, động tác rất nhẹ nhàng, A Kim cũng yên tâm theo. Mọi thứ đã chuẩn bị xong, hai con báo tuyết và một con hổ lên đường tìm kiếm biển cả. A Kim nói hình như đã nghe chị mình nhắc đến biển cả, vì vậy bọn họ phải đi tìm chị của A Kim trước, sau đó hỏi rõ phương hướng đại khái của biển ở đâu, để bọn họ có thể đi đúng hướng."Chị cậu ở đâu?"

"Tôi cũng không rõ, nhưng tôi đại khái biết phạm vi hoạt động của chị ấy."

Diệp Trừng có chút tò mò không biết chị của A Kim sẽ như thế nào, có phải là một con báo hoa mai cái xinh đẹp hơn không, không ngờ đối phương lại là một con báo đen to lớn.

"Chị!

"A Kim vừa nhìn thấy Laya đã hưng phấn hẳn lên, vội vàng trèo lên thân cây, cọ cọ vào chị mình. Laya thì lại rất lạnh lùng, không thèm để ý đến đứa em trai ngốc nghếch mà mình nhất thời nghĩ quẩn nhặt về, mà quay đầu nhìn Diệp Trừng và Lục Vân Kiêu ở dưới gốc cây."Các người tìm tôi có chuyện gì?

Còn mang theo cả một con hổ trắng và... báo tuyết?"

Diệp Trừng nghe thấy giọng của Laya, lập tức nở một nụ cười rất thân thiện, sợ đối phương nghĩ bọn họ đến đây để đánh nhau tranh giành địa bàn.

"Chào chị báo đen, lần này chúng em đến là muốn hỏi chị có biết biển ở đâu không ạ?"

Tuổi của Laya thật ra cũng không còn nhỏ nữa, đây là lần đầu tiên nó nghe thấy một con báo tuyết lại hỏi nó biển ở đâu.

"Biển cả? Các người đi biển làm gì?"

"Chúng tôi có chuyện rất quan trọng cần phải đến biển, mong chị có thể chỉ cho chúng tôi phương hướng."

Diệp Trừng không biết phải giải thích thế nào với một con báo đen về nguồn gốc và việc ấp nở quả trứng người cá, chỉ có thể nói qua loa, đồng thời lấy ra một con linh dương từ trong không gian.

"Chị báo đen, nếu chị chỉ cho chúng em phương hướng biển cả, con linh dương này sẽ tặng cho chị."

Đã nhờ người giúp đỡ đương nhiên phải có chút báo đáp, trong không gian của Diệp Trừng vẫn còn những con mồi săn được từ mùa mưa trước chưa ăn hết, cậu chọn ra một con linh dương cỡ vừa, hy vọng chị báo đen sẽ chấp nhận.

"Thú vị thật, cậu không ở trên vùng núi tuyết cao nguyên của mình, lại muốn chạy ra bờ biển, xem ra cậu cũng giống như A Kim, có năng lực đặc biệt nào đó nhỉ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!