Sau khi ăn trưa, Tống Đàm xách giỏ chuẩn bị đi hái rau dại.
Bầu trời vẫn u ám, nhiệt độ chỉ mười mấy độ, không có nắng nên chẳng thấy ấm chút nào. Trong thời tiết này, hầu hết các gia đình đều ở nhà đốt lửa, ít ai ra ngoài.
Ngô Lan nhìn chiếc giỏ lớn mà Tống Đàm cầm, xót xa cho con gái đã vất vả suốt thời gian qua:
"Đi hái rau dại thì không cần đi sớm vậy đâu, chiều muộn đi cũng được, kẻo mai rau không còn tươi. Huống hồ trời thế này cũng chẳng có nhiều rau đâu, nhặt nhạnh cũng nhanh mà."
Tống Đàm nghĩ đến đám cây xanh mướt bên hồ gần sườn đồi, thầm nhủ nếu không phải nhờ linh khí thì chắc chẳng cần sốt sắng thế này.
Cô dắt theo Kiều Kiều:
"Không sao đâu mẹ, mẹ cứ làm sủi cảo đi. Con cảm thấy hôm nay rau tươi lắm."
Thấy con gái nhất quyết muốn đi, Ngô Lan cũng không ngăn, chỉ lẩm bẩm:
"Rau cỏ thì có gì khác đâu, hôm qua với hôm nay có gì khác chứ…"
Bà ngồi bên lò sưởi, định nhặt nhạnh mớ rau dại hái hồi sáng. Vừa cầm lên, bà đã thấy điều gì đó không ổn:
"Sao rau hôm nay nhìn đẹp thế này nhỉ?"
...
Kiều Kiều quả là một trợ thủ đắc lực, đổi một tập Heo Peppa lấy một giỏ rau. Chẳng bao lâu sau, cậu đã mang về cả một giỏ rau tươi non mơn mởn, xanh mướt và trông cực kỳ ngon lành.
Tống Tam Thành đang giúp nhặt rau, cầm lấy giỏ mà ngẩn người:
"Hôm qua còn nói không có nhiều cơ mà? Mưa một trận mà mọc nhanh vậy sao?"
Đây là một cái giỏ lớn, rau dại từng bụi nhỏ xếp chồng lên nhau, đầy ụ đến nỗi rung rinh như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ rơi xuống vài cây.
Kiều Kiều chẳng hiểu mấy chuyện này, chỉ tự hào khoe:
"Còn rất nhiều nữa ạ!"
Cậu nghĩ thầm: dù chị không giỏi làm ruộng, nhưng không sao, Kiều Kiều giờ biết hái rau rồi!
Kiều Kiều sẽ nuôi chị!
Lòng cậu dâng lên niềm kiêu hãnh, Heo Peppa cũng chẳng màng đến nữa, xách thêm hai giỏ rỗng rồi lại đi ra ngoài.
Trong nhà, Tống Tam Thành đổ rau ra cân:
"Ôi chao, chắc phải có hơn chục cân đấy!"
Ngô Lan cũng ngạc nhiên, nhưng bảo:
"Vừa mưa xong, rau còn ướt đẫm, lại có ít đất bám, chắc chỉ tầm mười cân thôi."
Thế cũng là nhiều rồi.
Mười cân rau này, không tốn vốn liếng gì mà tính theo giá mười đồng một cân thì cũng thành trăm đồng rồi.....
Đợt hái rau này kéo dài đến tận ba tiếng. Lúc Tống Đàm trở về, trời đã bốn giờ chiều hơn.
Vừa kịp lúc cô về đến nhà, trời lại đổ mưa rào rào.
Cả nhà bốn người chẳng ai còn tâm trí gói bánh nữa, vội vàng thu xếp rau dại!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!