Chương 1456: (Vô Đề)

Đánh giá: 7 / 3 lượt

Dương Chính Tâm không thích minh tinh, mà Kiều Kiều cũng chẳng thấy có gì lạ, vì bản thân cậu cũng còn mơ hồ về mấy chuyện "ngôi sao, thần tượng" đó thôi!

Thế là chỉ "ồ" một tiếng, rồi nói tiếp:

"Minh tinh đó đặt phòng ở homestay của anh Lục Xuyên, dì Lục sẽ tặng kèm trà sữa cho khách đó… là từ sữa bò hoặc sữa dê nhà tôi làm nha! Siêu thơm luôn!"

"Ban đầu tôi còn định dẫn cậu đi uống thử nữa."

Vừa dứt lời, Dương Chính Tâm đã mạnh tay đặt tay lên vai cậu:

"Kiều Kiều! Nói thật nhé, trà sữa mấy cũng không quan trọng, tôi chỉ muốn đi… gặp minh tinh thôi!"

Cậu ta nghe Kiều Kiều nói trong thôn có homestay từ lâu, còn biết anh họ Kiều Kiều quản lý cái đó.

Học trò Dương Chính Tâm không phải tiếc tiền, mà là cực kỳ hiểu lý thuyết "gần quan được ban lộc" — nếu đặt phòng ở đó, sao có thể nửa đêm chạy qua ăn được bữa ngon như vừa rồi chứ?

Hehe! Đời học sinh thời nay cũng đầy chiêu trò cả!

Kiều Kiều đã quen với kiểu người nói trước quên sau, tự mâu thuẫn như vậy nên không cảm thấy gì lạ, chỉ gật đầu:

"Được chứ, nghe nói họ đến vào chiều mai đó. Tôi sẽ nhờ dì Lục pha thêm một ít nữa."

Dương Chính Tâm sung sướng mở cửa phòng:

"Anh em tốt! Biết ngay là cậu hiểu ý tôi mà!"

Kiều Kiều ngơ ngác:

"Tôi không hiểu gì đâu? Tôi còn chẳng biết cậu không thích trà sữa. Nếu biết sớm, sáng mai khi dì pha, Tôi đã rủ cậu đi uống rồi."

Dương Chính Tâm: "…?"

"Sáng mai cũng có à?"

Chẳng lẽ trong lời Kiều Kiều, trình tự là "có trà sữa rồi mới có minh tinh" sao?

Lẽ nào cậu ta làm sai bài đọc hiểu rồi à?

"Có chứ!" Kiều Kiều gật đầu:

"Trà sữa phải nấu nóng mới ngon mà. Khách muốn uống lúc nào, dì Lục sẽ nấu lúc đó."

Dù sao hiện tại cũng chỉ có hai khách, Lục Tĩnh rảnh rỗi nên chẳng thấy phiền gì cả.

Còn nữa, thật ra là… bà đang giảm cân!

Sữa bò thì ít calo, trà cũng không có, hai thứ kết hợp với nhau, mỗi lần nấu bà đều phải "thử" nửa ly, có vấn đề gì đâu chứ?

Nếu được, một ngày bà sẵn sàng nấu năm sáu lần luôn.

Kết quả là: giảm cân tới giờ, một lạng cũng chưa tụt (bất lực).

Dương Chính Tâm: "… Biết sớm thế này!"

Haizz! Không thi đại học quả là sai lầm, ngay cả đọc hiểu cũng làm sai!

Nhưng thôi, vừa mới tới, không nên kỳ vọng quá nhiều, mai đi uống cũng được!

Cậu ta vốn còn định khoe với Kiều Kiều mấy mô hình hợp kim mới của mình, nhưng thấy đối phương ngáp dài, mắt lờ đờ buồn ngủ thì lại thấy áy náy, quên mất rằng Kiều Kiều ở quê vốn đi ngủ sớm, dậy sớm, khác hẳn đám cú đêm thành phố như cậu ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!