Chương 1417: (Vô Đề)

Đánh giá: 7 / 3 lượt

Lớp vỏ bánh màu xanh nhạt làm từ lá ngải có một hương thơm đặc trưng, vì được ướp lạnh trong tủ nên còn mang theo chút cảm giác mát lạnh. Vị hơi đắng nhẹ khó nhận ra, kết hợp cùng nhân kem sữa béo ngậy và những miếng dâu tây cắt nhỏ phân bố đều bên trong…

Cắn một miếng, vị dâu ngọt ngào đậm đà, vị kem mịn màng thơm ngậy, vỏ bánh dẻo dai thanh mát.

"Ngon quá đi!" Kiều Kiều tròn mắt, tay cầm chiếc bánh mochi tròn trịa, vừa c.ắ. n đã mất nửa cái.

"Ngon là được rồi."

Nhìn cậu ấy ăn, luôn có cảm giác như đang đút đồ cho thú cưng. Huống hồ món ăn mình làm ra được người khác khen ngon, vốn dĩ đã là một chuyện rất hạnh phúc.

Lục Xuyên mỉm cười nhàn nhạt, tiện tay rút một tờ giấy, gấp ba gấp bốn thành một chiếc hộp giấy nhỏ vuông vắn, đặt chiếc mochi được bọc bằng giấy dầu vào, lại gấp thêm một cái nắp cùng kiểu, rồi cắt một đoạn dây gai buộc thành nơ bướm.

"Cho này." Anh đưa chiếc hộp qua: "Mang cho bạn thân em ăn cùng."

Trong mắt Kiều Kiều như có đầy sao lấp lánh, ông chú Bảy nhìn cảnh đó thì vừa lẩm bẩm "hoa hòe hoa sói", vừa không nhịn được mà nở nụ cười hài lòng.

Đàm Đàm tuy là nhìn mặt mà chọn bạn trai, nhưng đúng là có mắt nhìn, chọn được người tốt rồi!

Tống Đàm thì chỉ tay về hai chiếc đĩa khác: "Hai phần này mang qua bên homestay hả?"

Lục Xuyên gật đầu: "Dâu nhiều quá, mẻ mochi này làm kín hết cả một tầng tủ mát… Lúc nãy cô Hai vừa đi là đã lấy hai hộp sáu cái rồi, mình cũng chia cho khách thêm hai cái."

Vừa nói xong thì nhận được điện thoại từ Lục Tĩnh: "Tiểu Xuyên à, bên này có một vị khách nói là trợ lý diễn viên trong đoàn phim, muốn xem từng phòng một, con qua đây một chuyến đi."

Thao Dang

Lục Xuyên khẽ nhíu mày.

Lục Tĩnh không phải kiểu người không quyết được việc, nếu đã gọi thì chắc là đối phương ngoài chuyện xem phòng ra còn có yêu cầu gì đặc biệt. Tống Đàm cũng thấy hứng thú: "Người của đoàn phim đến rồi à? Em đi xem thử."

Lục Xuyên gật đầu, nghĩ nghĩ lại gắp thêm hai chiếc mochi vào đĩa, sau đó cùng Tống Đàm đi về phía homestay.

Trên đường đi, Tống Đàm tò mò hỏi: "Chẳng phải nghe nói lần này mời toàn diễn viên mới sao? Mà homestay của anh đâu phải rẻ."

Giờ là thời đại lưu lượng, ngôi sao có danh tiếng thì dĩ nhiên sẽ ở phòng sang trọng giá vài nghìn đến cả chục nghìn một đêm. Nếu vai chính đều là người mới, thì phí ở như này hình như không giống kiểu mà đoàn phim eo hẹp ngân sách có thể chi được.

Lục Xuyên giải thích: "Mấy diễn viên chính cùng nhau huấn luyện nên rất thân thiết, nên mỗi phòng tiêu chuẩn ở hai người."

"Còn vài diễn viên phụ là nghệ sĩ gạo cội được mời diễn khách mời, nên bên này mới nâng cấp tiêu chuẩn chỗ ở, đạo diễn còn thấy may là quay ở trong làng, chứ giá phòng ở đây dẫu đắt đến mấy cũng vẫn rẻ hơn nhiều so với Hoành Điếm."

Tống Đàm không khỏi nghĩ ngợi: đã là diễn viên mới và diễn viên kỳ cựu, lý ra chẳng có yêu cầu quá đáng gì mới đúng chứ? Sao Lục Tĩnh lại phải gọi điện riêng?

Hai người thong thả đi đến, vòng qua bụi hoa nghênh xuân vàng rũ đang nở rộ và giàn tử đằng tím biếc leo đầy hành lang.

Khi Lục Xuyên và Tống Đàm bước vào trong nhà, người phụ nữ trung niên đang ngồi trên sofa nhỏ lập tức sáng bừng cả mắt, sau đó bật dậy, nhìn chằm chằm hai người, ánh mắt không nỡ chớp lấy một lần.

Mãi đến khi Lục Tĩnh lên tiếng gọi: "Đàm Đàm cũng đến à?"

"Vâng," Tống Đàm đưa khay bánh lên, mở nắp ra: "Lục Xuyên làm bánh mochi lạnh đấy, mang qua đây mấy cái, dì ăn thử đi ạ!"

Lục Tĩnh thoáng ngập ngừng: "Dì đang giảm cân mà…"

Nhưng miệng thì nói vậy, tay đã nhanh như chớp gỡ lấy lớp giấy bọc bánh. Sau đó lại liếc mắt nhìn người phụ nữ trung niên đang ngồi nghỉ bên khu vực tiếp khách, bà liền mỉm cười nói: "Dì lên lầu nghỉ một lát nhé, hai đứa xử lý nha."

Bên này, Lục Xuyên cũng dịu dàng hỏi: "Chào cô, cô là trợ lý diễn viên bên đoàn phim đã đặt phòng phải không? Xin hỏi có yêu cầu gì đặc biệt không ạ?"

Đối phương mở miệng định nói, gương mặt được trang điểm tỉ mỉ thoáng đơ ra trong giây lát, rồi mới dần lấy lại tinh thần, ánh mắt trở nên nhiệt tình hẳn lên, còn đưa mắt quan sát Lục Xuyên từ trên xuống dưới:

"Cậu là…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!