Chương 1407: (Vô Đề)

Đánh giá: 7 / 3 lượt

Mấy người đến bên ngoài chuồng vịt, nhưng lại cứ lưỡng lự mãi không dám vào.

Cũng may là có Trần Trì, cậu ta đến đây nhặt trứng mỗi ngày, mấy con vịt cũng đã quen với cậu rồi. Còn hai người đàn ông lạ mặt đứng ngoài chuồng vịt, bên bờ sông phía xa, con ngỗng trắng to Đại Bạch còn chưa tới mà tiếng kêu đã vọng đến trước, chỉ thấy nó đang nhanh chóng đạp nước bơi vào bờ.

Hai người nhìn thấy liền rùng mình một cái.

May thay, lúc này đã có vạn năng tiểu thiên sứ, Kiều Kiều!

"Các chú sao không vào trong vậy ạ?"

Cậu vừa giơ điện thoại vừa nói: "Cháu đã nói với các bạn nhỏ trong livestream là sẽ cố gắng không quay mặt của các chú rồi, bọn họ còn chưa từng thấy vịt cát Trung Hoa bao giờ đâu, chắc chắn là đang rất háo hức đó ạ!"

Livestream rõ ràng đã được mở vài phút rồi, Trần Khê liếc nhìn, lượng người xem là 179, nhưng dòng bình luận thì lại chạy liên tục.

[Vịt cát Trung Hoa gì cơ? Tôi chỉ biết là mẹ tôi hay hầm vịt hoa vằn ăn thôi.]

[Nhiều bò, nhiều dê, nhiều vịt quá! Có bán không vậy?]

[A a a tôi muốn một con! Con nào cũng được, miễn là còn sống!]

[Chỉ cần không có tiêu đề, chắc chắn là lớp học nhỏ của thầy Kiều Kiều.]

[Bấm theo dõi để nhận thông báo livestream đầu tiên, nhưng streamer không định bán hàng livestream à?]

[Không ngờ có một ngày tôi cầu mong streamer tranh thủ chuyển hóa traffic để mang hàng đi bán mà anh ấy vẫn không làm.]

Thao Dang

[Gì vậy? Vịt cát Trung Hoa? Ôi trời, lại là loại bảo hộ cấp một quốc gia á?!]

[Streamer, nhà cậu có mời thầy phong thủy xem địa thế không vậy?]

Dòng bình luận náo nhiệt vô cùng, còn Kiều Kiều thì bị Trần Khê sắp xếp cho vào chuồng: "Nhiều người quá, mấy con vịt đang ấp trứng, nếu vào hết tụi nó sẽ không vui đâu, Kiều Kiều, em vào xem thử có được không?"

"Dạ được!"

Kiều Kiều vốn cũng muốn quay cận cảnh hơn, nhưng lại nhìn hai chú đang phụ trách theo dõi bầy vịt: "Chỉ cần nhìn thôi là được ạ?"

Anh thanh niên trẻ tuổi lập tức nói: "Tốt nhất là có thể chụp vài tấm ảnh hoặc quay lại video, quan sát gần xem tình trạng nó thế nào, với lại xem thử nó ấp bao nhiêu quả trứng…"

Kiều Kiều cau mày, tò mò nói: "Vậy chú không thể vào livestream của cháu xem luôn được sao? Nếu chụp hình quay phim riêng thì cháu đâu có cái điện thoại khác đâu."

Mọi người: "…"

Nghe cũng có lý đó, nhưng chẳng lẽ lại gửi báo cáo cho cấp trên bằng ảnh chụp màn hình livestream sao? Thế là anh thanh niên nhanh chóng lấy máy ảnh đơn vị ra, điều chỉnh thông số cố định vài cái:

"Đây, Kiều Kiều, dùng cái này chụp nhé, chụp tùy ý, chụp càng nhiều càng tốt!"

Trần Khê lại hỏi: "Không bật đèn flash chứ? Nhớ tắt đó, không thì ảnh hưởng đến mấy con vịt."

"Không không!" Anh thanh niên trẻ lập tức gật đầu: "Chúng tôi cũng từng làm việc với mấy động vật được bảo vệ rồi, đèn flash luôn luôn để tắt."

Kiều Kiều đây là lần đầu tiên dùng máy ảnh, thấy nặng trĩu trong tay.

Cậu đeo lên cổ rồi đi thẳng vào chuồng vịt.

Nói là "chuồng vịt", thực ra để tiện quản lý và khử trùng, họ còn xây hẳn một căn nhà riêng cho bầy vịt. Khu vực đẻ trứng được khử trùng định kỳ, lớp rơm rạ dày cộm bên trong là do Trần Trì vừa mới phơi khô mấy ngày trước. Trong không khí tràn ngập mùi ấm áp của rơm ủ dưới nắng, xen lẫn với mùi cơ thể của vịt.

Nhưng do thông gió tốt, nên cũng không đến mức khó ngửi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!