Ông chú Bảy vẫn còn nhớ rất rõ cái khung cảnh phân cảnh mà đạo diễn đã mô tả với Tống Đàm, có ba người bọn họ ở đây, khiến ông bực mình đến mức chẳng muốn nấu bữa tối cho đàng hoàng nữa.
Nhưng…
Người nhà họ Tống vẫn phải ăn cơm, nên ông đành buồn bực mà xách cái vá lớn lên, hùng hổ nấu một bữa "bốn món một canh".
Khi dùng cái chậu thép không gỉ bưng từng món lên bàn, đạo diễn cầm đũa mà đơ luôn.
Nói thật chứ, bọn họ từng ăn không ít bữa cơm kiểu nông gia lạc, đôi khi quay phim ở nơi hẻo lánh, nấu nướng bằng nồi lớn là bình thường. Nhưng vấn đề là… nhà mấy người dùng cái chậu to thế này luôn hả?
Rồi lại nhìn quanh đếm số người trong phòng ăn.
Cặp vợ chồng nông dân thuần phác mang tính đại diện: Tống Hữu Đức và Vương Lệ Phân.
Gia đình bốn người kiên định của Tống Đàm.
Cặp vợ chồng đầu bếp mặt đen.
Một đại ca xã hội đen và cô bạn gái yếu đuối trí thức bị cưỡng ép trong tiểu thuyết (nghi ngờ).
Thêm một gia sư da trắng thư sinh điển trai.
Và bí thư Tiểu Chúc nhiệt tình đón tiếp khách lại còn ra giá hợp lý…
Người giúp việc là thím Liên Hoa thì lên núi ăn với bà cụ rồi.
Tổng cộng tính cả vào cũng chỉ khoảng 12 người, vậy mà đặt lên bàn 4 cái chậu to này, nuôi 30 người ăn cũng dư.
Món ăn cũng rất bình dân: xào rau tề thái với tỏi cháy, ớt xanh xào trứng gà, cá khô kho tương đỏ, thịt ba chỉ kho củ cải khô, c. uối cùng là một bát to tuyết nhĩ nấu ngọt.
Đợi các món ăn được dọn đủ, cả gian phòng lập tức tràn ngập hương thơm đậm đà từ thịt và rau quyện lại. Ở nơi khác có thể sẽ hơi lộn xộn, nhưng ở đây…
Kèm theo là tiếng mời khách rất khách sáo của Tống Hữu Đức:
"Nào, mọi người ăn đi, không có gì nhiều, cứ tự nhiên nhé!"
Đạo diễn nhanh như chớp, đũa vừa vung đã chọc thẳng vào cái chậu trước mặt, chưa cần biết là món gì, cứ gắp đã!
Ồ hô! Là cá khô kho tương đỏ!
Trong món cá khô có trộn thêm lá hương nhu, người không quen sẽ không dám ăn một miếng, nhưng đạo diễn là người không kén ăn, cắn một cái liền bị vị tươi đậm đà và độ dai giòn đặc trưng của cá khô chinh phục!
Mắt ông ta trợn to, quay sang nhìn hai quay phim ngồi cạnh, cả hai đang ôm chén, xoạt xoạt xúc vào miệng như ba ngày chưa được ăn.
Nói thật, cảnh tượng này ai trong nhà cũng đã quen rồi.
Người nào lần đầu đến ăn cơm ở nhà này cũng đều thế cả.
Ngay cả không phải lần đầu, như bác sĩ Quách và bí thư Tiểu Chúc, cũng bưng chén lên là ăn ngay, thấy chậu nào đến trước mặt là gắp món đó, hoàn toàn không quan tâm béo hay gầy, không để ý mình có thích nguyên liệu đó không.
Cứ ăn! Cứ tranh thủ ăn là đúng rồi!
…
Cơm đến giữa bữa, lý trí hồi phục, gan cũng hồi phục theo.
Đạo diễn bèn tha thiết nhìn Tống Đàm, lại mơ mộng thêm lần nữa:
"Khi đoàn phim tới đây, nhà cô có thể lo được bữa cơm hằng ngày không? Không cần cầu kỳ đâu, cứ như hôm nay là được rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!