Chương 4: (Vô Đề)

Thứ Hai, ngày 11 tháng 4 năm 2016, thời tiết: Trời quang

Thứ hai độc ác, đi làm cái gì chứ, thật là tàn bạo mà khóc.

Tôi vô cùng nhàm chán khi ngồi trong phòng làm việc, mở WeChat ra, lợi dụng giờ nghỉ trưa không có gì làm quấy rầy chồng yêu một chút.

Tôi: Thân ái nhỏ, anh không biết chuyện này đâu, sáng nay em rất rất buồn.

Chồng yêu: Hả? Chuyện gì?

Tôi: Đã nhận được hai đơn khiếu nại của hai bà dì, lúc này em vội vàng cũng không tốt.

Chồng yêu: Bọn họ thế nào?

Tôi: Bọn họ @#%#@¥%&¥#&#@#~ Vì vậy chồng à anh hiểu không, quý bà lão đã kết hôn cái gì đó thật đáng sợ! [Kinh hãi][Kinh hãi]

Chồng yêu: … Cô vợ trẻ, hình như em cũng đã kết hôn.

Tôi: Nhưng em cũng không phải là bà lão!

Chồng yêu: Ngay cả khi em là bà lão cũng là bà lão đẹp nhất.

Tôi: …

Có phải tất cả các bà lão và các bà lão gì đó đang thực sự khen ngợi tôi không? (╯‵□′)╯︵┻━┻

Trải qua một ngày bận rộn, buổi tối sau khi tan việc tôi về nhà, chuyện đầu tiên tôi làm chính là hôn hôn hai vị chủ nhân của mình.

Kết quả, tôi vốn có trái tim hướng ánh trăng, sao ánh trăng có thể soi chiếu con mương!

Ngay khi Em Trai vừa nhìn thấy tôi lại gần, phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng dùng hai cái móng vuốt nhỏ đè cằm tôi xuống, đồng thời liều mạng ngả người ra đằng sau.

Sau khi phát hiện không có cách nào phản kháng được tôi, dứt khoát xoay người lại, dùng chân sau đá tôi một cước, đồng thời nhanh chóng trốn thoát, nhanh nhẹn nhảy vào trong hộc tủ.

Tôi: Haha, đừng tưởng con nhảy vào trong hộc tủ thì mẹ không làm gì được!!

Em Trai: ╮(╯▽╰)╭

Tôi đã nhảy tại chỗ hai lần, phát hiện… Thật sự không với tới.

Aiz~ Nếu biết trước có ngày hôm nay, lúc trước không nên làm cái tủ cao độc ác như vậy! Mẹ kiếp!

Không chạm tới Em Trai, đành phải đổi thành Gạo Nếp trung thực ôn hòa. Ôm Gạo Nếp hung hăng xoa xoa cái bụng nhỏ trắng như tuyết vài lần, tôi cảm thấy được chữa lành không ít. Thuận tiện gửi tin nhắn WeChat cho anh nhà để báo cáo về thực đơn cho buổi tối.

Tôi: Buổi tối làm khoai tây sợi, cơm cà ri gà, được không bé?

Chồng yêu: Khoai tây sợi không muốn có ớt xanh, đừng thêm cà rốt vào gà viên.

Tôi: Bác bỏ! Muốn ớt xanh với cà rốt, hơn nữa thêm nhiều hơn một chút~ Hừ!

Chồng yêu: …

Tôi tự cho mình thắng một ván, bài hát khá yêu thích gần đây "Chín chín tám mốt*", trong khi nấu ăn. Nhưng khi đến lúc ăn cơm, tôi mới nhận ra mình bị lừa.

*Dựa theo thời gian tác giả viết thì mình tìm được bài 9981 này có vietsub (Mình không rõ đúng bản gốc hay không mọi người thông cảm)

Thực ra anh nhà không hề ghét ăn ớt xanh với cà rốt, luôn một mực cự tuyệt hai loại đồ ăn này rõ ràng chính là tôi… (╯‵□′)╯︵┻━┻

Vượt qua thời gian ăn tối đau thương, anh Tiền thu dọn bàn xong thì thúc giục tôi gõ chữ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!