Ngô Thần lại rối rắm !
Nguyên nhân lần này là, cô nên chọn ban xã hội hay là ban tự nhiên?
Từ lần phỏng vấn trước , Ngô Thần bắt đầu cuộc sống mỗi ngày đi làm. Buổi chiều tan học lập tức ngồi lên xe của Âu Dương Hiên chạy tới radio. May là Radio cách trường học không quá xa, nếu không phần công việc này cô không cách nào đảm nhận được .
Ngô Thần tự hỏi về sau cô muốn học ban tiếng Trung thì tốt nhất nên chọn ban xã hội, nhưng cô lại vừa muốn học kinh tế, như vậy phải học ban tự nhiên.
Âu Dương Hiên đã lựa chọn xong xuôi hết rồi, không suy nghĩ mà chọn ban tự nhiên, dù sao cậu ta sau này muốn học kinh tế và pháp luật chọn ban tự nhiên cũng không sao hết.
"Quyết định rồi , chọn ban tự nhiên !"
Ngô Thần quyết định chọn ban tự nhiên để học. Vì sao à? Ngô Thần đã suy nghĩ thật lâu rồi. Thứ nhất, nếu nói ban tự nhiên dễ thì không dễ khó cũng không khó, trình độ ở ban tự nhiên nhất định sẽ cao hơn với ban xã hội, nếu như mình chọn ban xã hội sau này muốn thi kinh tế phải thi toán lý hóa thì kiến thức thực sự không hề dễ dàng .
Thứ hai, khi thi đại học khoa tiếng Trung chỉ cần thành thích môn Văn và Tiếng Anh thôi. Những môn này ở hai ban đều được học, cho nên không hề ảnh hưởng đến những dự định trong tương lai của cô.
Vấn đề thứ ba là, các bạn thử nghĩ mà xem?
Anh bạn trai đương nhiệm của Ngô Thần không hề do dự mà chọn ban tự nhiên. Nếu không sau này cô làm sao có thể có được một lái xe chuyên dụng như thế này nữa chứ, cô ở tổng hợp lại tất cả những điều kiện trên, không do dự nữa mà chọn ban tự nhiên.
Cũng may thành tích của Ngô Thần luôn luôn ổn định, cô cũng không giống các bạn nữ khác phần lớn chuyển sang khoa văn, dù sao thì Ngô Thần vẫn là —— không bao giờ đi con đường bình thường.
Kỳ thật chủ yếu là bởi vì vài năm gần đây cô luôn luôn giúp ba xử lý một số vấn đề của công ty, cho nên một số kiến thức cơ bản của đại học cô cũng đã xem qua một ít. Ngô Thần tính toán cô đã chọn được một con đường tương lai khá tốt!
Năm thứ 2 cao trung, bọn Ngô Thần và Đường Vũ tách nhau ra. Đường Vũ đã muốn xác định chọn con đường nghệ thuật, cho nên quyết định đi học thanh nhạc. Mà sáu người còn lại thống nhất lựa chọn ban tự nhiên.
Ngô Thần, Âu Dương Hiên và Lưu Mẫn là vì muốn học đại học kinh tế, Cao Hứng và Vương Ninh thành tích các môn tự nhiên rất tốt, Ma Giai muốn vào đại học quân đội, khoa điện tử, vì vậy cũng chỉ có thể học ban tự nhiên.
Đến năm hai cao trung Ngô Thần không tiếp tục học võ và khiêu vũ nữa. Bởi vì thời gian của bản thân càng ngày càng ít. Võ thuật phòng thân cũng đã đủ, khiêu vũ thì mình cũng thường xuyên phải tham gia vũ hội tiện thể tập luôn cung được, hơn nữa bình thường mỗi ngày cô đều tập Yoga.
Như vậy đến cuối tuần thời gian cũng được xắp xếp thư thả.
Buổi sáng cuối tuần Ngô Thần đến học một khóa tiếng Pháp, vì môn ngoại ngữ thứ hai này, Ngô Thần cũng ăn không ít khổ cực. Vì không có trụ cột ở kiếp trước, phải bắt đầu từ đầu, đúng thật là không phải khó bình thường.
Buổi chiều Ngô Thần phải tới nhà Đường Vũ học đàn, đây là môn mấy năm qua Ngô Thần chưa bao giờ nghỉ. Đương nhiên cũng không chỉ học mỗi đàn dương cầm, còn có đàn violon cũng đại khái học một ít. Buổi sáng chủ nhật đến công ty, buổi chiều đi đến nhà Âu Dương Hiên cùng với mẹ Âu Dương nghiên cứu pháp luật.
Ngô Thần chỉ cảm thấy thời gian càng ngày càng không đủ.
Sau học kỳ đầu tiên của năm hai, rất nhiều học sinh của cao trung A xin đi ra nước ngoài du học . Mà Lưu Mẫn cũng quyết định đi du học.
Ngô Thần đối với quyết định này của Lưu Mẫn mười phần đồng ý. Đương nhiên Vương Ninh cũng sẽ cùng Lưu Mẫn đi du học, hai người đều quyết định xuất ngoại học tài chính.
Thời gian bọn họ được ở cùng với nhau càng ngày càng ít, chậm rãi đám người Ngô Thần phát hiện ra một chuyện rất thú vị. Cao Hứng và Ma Giai không biết khi nào thì bắt đầu ở trước mặt bọn họ không được tự nhiên, bọn họ đương nhiên là tìm ra đươc manh mối.
Hai người này cho tới nay vẫn là một đôi oan gia.
Đám người Ngô Thần đã sớm chờ xem sự phát triển tiếp theo của hai người, không nghĩ tới thế nhưng ở ngay tại thời điểm mấu chốt này lại phát sinh. Phát hiện này làm cho bọn họ nhìn ái muội một phen
"Được rồi, các cậu đừng nhìn như vậy nữa."
Cao Hứng nhịn không được , trực tiếp ồn ào .
"Không nhìn? Vậy nói được không?" Vương Ninh nhìn gương mặt nhăn nhó của hai người không nhịn được mà trêu chọc.
"Còn hơn hai người các cậu, chúng tớ còn trực tiếp thông báo ọi người!" Ma Giai nhìn thấy bị trêu trọc không hề nhăn nhó, hớn hở đáp trả lại.
"Cái gì chúng tớ cũng không giống nhau cơ? Chúng tớ làm sao vậy kìa? Hay là hai người các cậu làm sao?" Lưu Mẫn cười tủm tỉm nhìn hai người.
Sau đó chợt nghe đến bốn người nói qua nói lại cậu không tốt với tôi không tốt, Ngô Thần thật sự không nghe nổi nữa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!