Bắt đầu học kỳ đầu tiên của cao trung, vào buổi chiều cuối tuần Ngô Thần sẽ đến nhà Âu Dương cùng với Âu Dương Hiên theo mẹ Âu Dương học kiến thức pháp luật.
Bắt đầu từ năm nay Ngô Thần bắt đầu xử lý một số chuyện của công ty, nếu không hiểu biết pháp luật và kiến thức kinh tế, thì con đường cô sẽ đi chỉ toàn màu đen hắc ám mà thôi.
Mẹ Âu Dương đối với Ngô Thầnlà càng nhìn càng vừa lòng. Tâm tư của con mình bà đương nhiên là biết, từ lần gặp mặt đầu tiên trong sinh nhật đó của Âu Dương Hiên, đến lần trước thấy Ngô Thần lấy thân phận làm bạn nhảy Âu Dương Hiên xuất hiện. Kỳ thật Âu Dương gia đối Ngô Thần cũng biết một chút.
Hiện tại cho Ngô Thần đi theo mẹ Âu Dương học pháp luật, cũng là mẹ Âu Dương tự mình đề cử, bảo Âu Dương Hiên gọi con bé tới.
Khi Ngô Thần nghe được Âu Dương Hiên nói chuyện này cảm thấy rất kinh ngạc. Gần đây cô cũng tự mình nghiên cứu một ít vấn đề pháp luật, nhưng cô cũng không phải học sinh chuyên khoa luật, không ai dạy thì mình không thể hiểu được.
Mà mẹ Âu Dương lại là một giáo sư khoa luật của đại học H lại có thể nguyện ý làm giáo sư ình.
Ba Âu Dương với mẹ Âu Dương xem Ngô Thần thế nào, bằng ánh mắt Ngô Thần cũng hiểu được, bọn họ rất yêu quý mình. Nếu mẹ Âu Dương nguyện ý thả từng bước như thế, mình sao mà phải lo lắng nữa?
Cho nên Ngô Thần bắt đầu đi theo mẹ Âu Dương học luật kinh tế.
"Thần Thần, tối nào dì Âu Dương cũng ở trong nhà, không phải cần chờ đến cuối tuần con mới tới." Sau khi Ngô Thần học xong giờ học, mẹ Âu Dương lôi kéo Ngô Thần ở nhà bà ăn cơm chiều.
Buổi chiều nào học xong cũng được ở lại ăn bữa tối
~
"Dì à, chủ yếu là thời gian học tập của bọn con bây giờ rất bận rôn , nếu không con khẳng định sẽ thường xuyên đến nhà dì a . Đến lúc đó dì nhất định sẽ chê con tại sao luôn luôn đến làm phiền."
Ngô Thần dường như làm nũng nhìn mẹ Âu Dương .
"Con nha tiểu nha đầu lừa đảo này, dì là người như vậy đó hả! Ngày nào con đến đây cũng được, dì không có ý kiến."
Nói xong gõ nhẹ vào đầu Ngô Thần.
"Hì hì. Con biết dì thương con. Có thời gian con nhất định sẽ đi cùng Âu Dương Hiên đến thăm dì. Dì cũng biết hằng ngày con phải xử lý công việc trong công ty với ba con, bằng không con cũng muốn ngày nào cũng tới chơi với dì mà!"
Nói xong còn dựa vào vả vai mẹ Âu Dương cọ cọ.
"Lão Ngô này thật đúng là, tiểu Thần còn nhỏ như vậy sao cứ áp bức lao động thế chứ. Đổi thành là dì, dì khẳng định sẽ thương tiếc con." Nói xong gắp một miếng sườn để vào trong bát của Ngô Thần.
Tuy rằng nói ai oán như vậy, nhưng bà đương nhiên hiểu được, sống trong gia đình thưong nhân như vậy những đứa bé này bắt buộc phải thế. Giống như Âu Dương Hiên nhà bà, mỗi ngày không phải học chính trị thì cũng là pháp luật.
Mà theo hướng của Ngô Thần về sau, mỗi ngày thằng bé còn phải học thêm cả luật kinh tế.
Con của mình cố gắng như vậy, nói là mình có chút đau lòng, nhưng vui mừng vẫn nhiều hơn. Nhìn thấy tương lai của cả con dâu mình từ khi còn nhỏ đã cô gắng như vậy, thì bà lại càng thêm hài lòng .
Ba Âu Dương cùng với Âu Dương Hiên ngồi bên cạnh nghe, thường thường cũng sẽ chen vào hai câu. Đương nhiên hai người thật cao hứng khi nhìn thấy mẹ Âu Dương và Ngô Thần có thể thân thiết như vậy, dù sao quan hệ mẹ chồng con dâu cũng là quan hệ phức tạp nhất mọi thời đại.
Âu Dương Hiên thấy được Ngô Thần có thể làm ẹ yêu quý như vậy cậu rất vui, mặc dù có đôi lúc mẹ đem Ngô Thần chăm sóc tốt hơn cả chăm sóc cho con đẻ là cậu.
Vào lúc năm học đầu tiên của cao trung gần kết thúc, Cao Hứng đột nhiên mang đến cho Ngô Thần một tin làm cho Ngô Thần do dự thật lâu.
Radio tỉnh H công khai tuyển người dẫn trương trình!
Khi Ngô Thần nghe được tin tức này là lúc đang ở cùng với Âu Dương Hiên thảo luận một vụ án, đây chính là đề thảo luận cuối tuần này của bọn họ. Mà Cao Hứng đem tin tức này đến làm cho Ngô Thần rối rắm thật lâu.
Radio và đài truyền hình không giống nhau, radio càng yêu cầu nghiêm khắc hơn. Ngô Thần rất muốn đi thử xem, vì đây cũng đã từng là một giấc mộng đời trước của cô. Nhưng tình huống học tập hiện tại của mình bây giờ, mình còn không chắc sẽ có thể duy trì được nếu thêm công việc này hay không.
Ngô Thần không lo lắng rằng cô có được tuyển hay không. Nếu Cao Hứng đã đến nói cho cô biết, nói cách khác chính là tin tức mà ba Cao thả ra. Coi như là không có năng lực sẵn thì cũng được ba Cao chiếu cô, được tuyển là không thành vấn đề . Nhưng cái chính là bản thân mình có muốn đi hay là không?
Âu Dương Hiên nhìn thấy biểu tình trên mặt Ngô Thần càng ngày càng rối rắm thì biết cô đang nghĩ gì. Khi cậu nghe Cao Hứng nói cái tin tức kia, thì thấy Ngô Thần vẫn luôn có biểu hiện như thế này, cậu cũng không biết nên phải nói cái gì nữa !
Đưa tay xoa đầu cô, mái tóc dài của cô vĩnh viễn làm cho cậu yêu thích đến mức không muốn buông tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!