Chương 15: Mười Tiểu Tướng

Bọn họ vốn định tụ hội một lần nữa nhưng mà không đựơc, bởi vì sau khi bọn họ trở về không lâu thì nghênh đón trận thiên tai lớn nhất của năm 98!

Ngô Thần cảm thấy may mắn, vì bọn họ đã trở lại từ sớm, nếu không có trở về, cô không thể tin được rằng sẽ xảy ra chuyện gì! Bởi vì cô nhớ rõ thiên tai năm 98 chính là là trăm năm mới có được một trận đại thiên tai như vậy! Ngô Thần nghĩ, cô có nên nhắc nhở Âu Dương Hiên một chút không?

Bởi vì cô biết ba Âu Dương là lãnh đạo tỉnh H, hiện tại mưa to như vậy hẳn là nhắc nhở Âu Dương Hiên để cho cậu làm một chút báo động với cha của cậu ấy?

Nghĩ đến thì phải làm ngay.

Bản thân mình có thể cố gắng giảm bớt được thiệt hại của thiên tai gây ra đến đâu thì tốt đến đó!

Sau bữa cơm chiều , Ngô Thần gọi một cuộc điện thoại cho Âu Dương Hiên!

"Âu Dương ca ca, em là Ngô Thần."

"Ừ, tiểu Thần có chuyện gì vậy?" Lúc này Âu Dương Hiên vừa cùng cha mẹ ăn xong bữa tối, người một nhà ngồi đang ở phòng khách nói chuyện phiếm.

"Không có chuyện gì cả, chỉ là em thấy trời mưa lâu như vậy, không biết liệu có thể bị lũ lụt hay không!"

"Lũ lụt? Ha ha, tiểu Thần của chúng ta cũng bắt đầu suy nghĩ đến đại sự như vậy à!" Âu Dương Hiên ở bên cạnh nở nụ cười, nhưng mà ba Âu Dương sau khi nghe được lời này lại im lặng .

"Âu Dương ca ca, anh sao có thể nói em như thế, em có nghĩ đấy là đại sự đâu! Chỉ là muốn tìm anh nói chuyện phiếm thôi. Đã mưa hai ngày nay rồi, xem ra buổi nấu cơm dã ngoại của chúng ta không thể thực hiện được rồi ."

Ngô Thần nghĩ lại vẫn thấy mịt mờ nói đến vấn đề này cũng tốt, dù sao là trẻ con, dễ hiểu mà nói chỉ là thắc mắc vớ vần trẻ con!

"Cho dù lần này không đi được cũng không có vấn đề gì mà, chúng ta còn có rất nhiều thời gian đúng không?"

"Ha ha, ừm, vậy trong khoảng thời gian này Âu Dương ca ca tốt nhất là cũng nên ở nhà đi nhé! Có thời gian ta sẽ gọi điện thoại nói chuyện với anh!"

"Được, mấy ngày nay em cũng không cần đi ra ngoài nhé ~!"

"Ừm, Âu Dương ca ca gặp lại sau!"

Ừm , gặp sau.

Cúp điện thoại, Ba Âu Dương hỏi Âu Dương Hiên

"Bạn học của con sao?"

"Vâng, chính là bạn học dương cầm cùng với con đấy, thiên tài nhỏ tám tuổi!" Âu Dương Hiên kiêu ngạo nói cho ba Âu Dương.

"Ha ha, bạn học này của con rất thông minh nhanh nhạy đấy." Sau đó xoay mặt nhìn về phía ngoài cửa sổ

"Trận mưa này quả thật cũng hơi lâu rồi!" Âu Dương Hiên theo tầm mắt của ba nhìn lại, bên ngoài những hạt mưa to đang dùng lực cọ rửa cửa sổ nhà mình .

Mà ba Ngô cùng mẹ Ngô ở bên đang trêu đùa Ngô Thần, dù sao trong mắt bọn họ Ngô Thần vẫn chỉ là cái đứa nhỏ tám tuổi , vẫn là rất ngây thơ không biết gì hết, là một đứa con nít thích đi theo sau mông người khác, tuy rằng đến hết hè, con bé sẽ lên đến sơ trung !

Trong khoảng thời gian này trời mưa liên tục, tuy nói tỉnh A không bị thành quá nhiều ảnh hưởng, nhưng là tỉnh H một số nội thành khác đều rơi vào tình cảnh ngập nước.

Ngô Thần trong khoảng thời gian này đều ngoan ngoãn ở nhà ngây ngốc . Bởi vì có lần nhắc nhở của Ngô Thần, ba Âu Dương thực hiện những việc đầu tiên chống lũ cho thành phố.

Tuy rằng vẫn là có rất nhiều địa phương xuất hiện tình trạng ngập úng nặng nề, nhưng mà so với lần thiên tai kiếp trước đã khá hơn rất nhiều. Cũng bởi vì ba Âu Dương nhanh chóng làm những công tác chống ngập úng, mà bên trên cũng tặng thưởng cho ông thật lớn!

Nghỉ ở nhà gần hai tháng, bởi vì trận mưa này mất những một tháng. Ngô Thần ở nhà tự mình luyện cầm, khiêu vũ, luyện võ thuật, yoga, luyện thư pháp chơi cờ ••• một người chơi đến không biết trời đất ở đâu! Ở còn lại một tháng cuối, Ngô Thần lại đem khóa võ thuật va dương cầm học bù .

Một cuối tuần trước ngày khai giảng, bọn Ngô Thần cùng nhau tụ họp tại biệt thự ngoại ô nhà Hoàng Tuấn!

Hoàng Tuấn cho người làm trong nhà nghỉ hẳn một ngày, còn lái xe thì dặn buổi chiều 5 giờ tới đón, một đám trẻ con bắt đầu nghịch phá!

"Giữa trưa không có ai nấu cơm cho đâu, cho nên chúng ta tự mình xử lý nhé !" Hoàng Tuấn nói cho bọn họ biết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!