Theo lời của Âu Dương Hiên buổi tụ hội tốt nghiệp kỳ thật phải nói chính xác là một chuyến du lịch .
Trước kỳ thi của bọn Âu Dương Hiên, Ngô Thần và Lưu Mẫn đã đến tỉnh A . Nhà của Lưu Mẫn thực chất chính là ở tỉnh A, chỉ là chú Lưu muốn đi đến thành H phát triển nên bọn họ mới đến thành H.
Hiện tại chú Lưu cũng đem toàn bộ công ty chuyển đến tỉnh A , Lưu Mẫn tự nhiên cũng quay trở về, chỉ là không ở một mình một nhà nữa, mà là ở cùng nhà ông bà nội Lưu.
Cuộc thi tuyển sinh của Ngô Thần và Lưu Mẫn diễn ra vào lúc thời tiết khá mát mẻ. Bây giờ nhìn thấy nhiều phụ huynh đứng giữ trời nắng chang chang chờ con mình thi tốt nghiệp, Ngô Thần vô cùng may mắn vì kỳ thi của mình đã sớm chấm dứt.
Mà cuộc thi lần trước, cô cũng chỉ cho ba mẹ đưa đến sau đó bảo bọn họ rời đi, dù sao khi thi xong các cô cũng vẫn còn có hoạt động khác
~Tiếng chuông thông báo cuộc thi chấm dứt vang lên, Ngô Thần cùng Lưu Mẫn đã cũng đứng ở trước cổng trường cùng chờ đợi 8 người kia.
Ở đây! Ngô Thần vẫy vẫy tay khi nhìn thấy bọn họ.
"Đến đây a, mấy đứa đã chuẩn bị xong hết chưa?" Ma Giai nắm lấy cánh tay của Ngô Thần hỏi 2 người bọn cô.
"Đồ đạc, chuẩn bị cái gì vậy a?"
Ngô Thần tò mò hỏi bọn họ.
"Em không biết gì sao? Đợi lát nữa chúng ta sẽ đi Trương Gia Giới a!" Đường Vũ tò mò hỏi Ngô Thần.
"Chị còn cố ý dặn dò Lưu Mẫn cơ mà , chị bảo cô ý phải nhớ nhắc em ~!"
Ngô Thần nhìn Lưu Mẫn, vì sao mình lại không biết nhỉ?
Cô thấy trong tay của Lưu Mẫn trong tay mang hai cái tui to. Hình như lúc cô vừa bước ra cửa cái túi này là mẹ cô đưa cho Lưu Mẫn, lúc ấy Ngô Thần còn rất tò mò không biết bên trong là cái gì đây!
"Đừng nhìn nữa, đồ đạc của em ở trong này này. Lần trước chị gọi điện thoại đến nhà của em, em không có ở nhà, là dì nhận điện thoại. Sau đó chị nói luôn chuyện này với dì, dì nói rằng sẽ giúp e chuẩn bị đồ đạc sẵn" Lưu Mẫn buồn cười nhìn vẻ mặt rối rắm của Ngô Thần.
Cái bộ dạng này thật sự rất là đáng yêu ~!
"Được rồi ~ dù sao mọi người cũng đã quyết định , em đây cứ đi theo mọi người là tốt rồi." Nói xong Ngô Thần te te chạy lại định cầm lấy túi đồ của mình, nhưng mà Lưu Mẫn không có đưa cho cô.
Lưu Mẫn bây giờ đã cao gần đến 1m6 cầm hai cái túi trong tay cũng không nặng, nhưng mà nếu đưa cho Ngô Thần, thân thể của cô vẫn còn nhỏ thế kia, Lưu Mẫn vẫn là không nên để cho con bé bị mệt.
Lúc nà một bàn tay khác nhận lấy túi đồ của Ngô Thần trong tay của Lưu Mẫn ~ chắc chả cần phải nói là ai các bạn cũng biết đúng không! Đúng vậy , chính là bạn trai bé nhỏ của Ngô Thần: Âu Dương Hiên. Cậu thật sự là một đưa bé tâm lý a!
Được rồi, đi thôi.
Hoàng Tuấn ra lệnh một tiếng, một đám thiếu niên mỗi đứa chậm rãi ngồi lên một chiếc xe . Bởi vì đều là con một của gia đình , bọn họ rất vui vẻ vì được cùng bạn bè đi ra ngoài, nhưng vấn đề là thói quen người nhà dưỡng thành, cho nên mỗi người đi một xe.
Mà Ngô Thần vẫn còn nhỏ, cho nên gia đình cô đem cô giao cho Lưu Mẫn, mà Lưu Mẫn cũng vô cùng đắc ý khi được giao cho nhiệm vụ này.
Bọn họ sau khi đến được Trương Gia Giới , ăn qua loa bữa cơm, bọn họ đều tự trở về phòng nghỉ ngơi. Ngô Thần cùng Lưu Mẫn vẫn rất khỏe, chỉ ngồi xe vài giờ thôi mà, chẳng qua mấy người kia sang nay phải đi thi , mà thi xong không được nghỉ ngơi lại phải ngồi xe.
Bọn học chắc không quen ngủ trên xe , cho nên một đám trở về phòng nằm xuống là ngủ mất.
Khi Ngô Thần cùng với Lưu Mẫn cũng chuẩn bị nghỉ ngơi , có người gõ cửa phòng Ngô Thần .
Ai thế? Lưu Mẫn hỏi.
"Tớ, Âu Dương Hiên. Tiểu Thần đã ngủ chưa?"
Ngô Thần nhìn thoáng qua Lưu Mẫn, liền đứng dậy trên người vẫn mặc bộ váy ngủ đi mở cửa.có chuyện gì thế?
"Hình như em chưa muốn ngủ? có muốn đi dạo hay không?" Âu Dương Hiên nhìn một thân váy ngủ của Ngô Thần.
Ngô Thần quay lại nhìn thoáng qua gương mặt đã mơ mơ màng màng muốn ngủ của Lưu Mẫn, nhẹ giọng nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!