Chương 4: (Vô Đề)

Ta vội vàng bịt miệng nàng ta lại.

"Khương Nghiên, tỷ còn dám lớn tiếng thêm một câu nữa, để Vương gia phát hiện ra manh mối, ta sẽ lập tức g.i.ế. c tỷ."

Nàng ta bị vẻ mặt của ta dọa sợ.

Ta đẩy nàng ta ra, vuốt lại váy áo rồi đi ra sân nghênh đón Ninh vương:

"Thiếp không sao, muội muội và muội phu cãi nhau chút thôi."

"Không sao là tốt rồi."

Vùng lông mày của Ninh vương hơi giãn ra.

Ta dìu hắn vào chính sảnh, vừa ngẩng đầu lên đã chạm phải ánh mắt của Mẫn Thời Dĩ. Hắn ta nhìn chằm chằm vào tay ta đang đỡ Ninh vương, trong mắt thoáng chút thất vọng.

Cứ như thể ta mới là kẻ phản bội.

Mọi người lần lượt ngồi xuống, ngoại trừ tỷ tỷ, ai nấy đều cố gắng trò chuyện, nên bầu không khí cũng khá thoải mái.

"Mẫn đại nhân vẫn đang ở Hàn Lâm viện sao?"

Ninh vương thuận miệng hỏi.

"Vâng. Dương Các lão muốn ta tích lũy kinh nghiệm thêm hai năm rồi mới điều ra ngoài rèn luyện." Giọng điệu của Mẫn Thời Dĩ có hơi kiêu ngạo:

"Sau hai nhiệm kỳ rèn luyện là có thể hồi kinh."

Ta cúi đầu nhấp một ngụm trà, Mẫn Thời Dĩ quả thực có quyền kiêu ngạo. Hắn ta là Trạng nguyên, tân quý của triều đình, lại được bái thủ phụ Dương Các lão làm sư phụ. Chỉ cần hắn ta không phạm sai lầm, mười năm sau trên triều đình ắt có một chỗ đứng cho hắn ta.

Thậm chí, trong triều còn có lời đồn, Dương Các lão định bồi dưỡng hắn ta làm người kế nhiệm.

Đó cũng là lý do tỷ tỷ ta để mắt đến hắn ta.

So với Vương phi nhàn rỗi, thê tử của quyền thần có địa vị hơn nhiều.

Nhưng giờ phút này, ta cảm thấy với đầu óc của Mẫn Thời Dĩ, hắn ta không làm được quyền thần, cũng không có thành tựu gì to lớn.

Không tồi.

Ninh vương gật đầu.

"Vương gia thì sao, gần đây có dự định gì không?" Mẫn Thời Dĩ hỏi:

"Thánh thượng muốn tu sửa tế đàn, từ xưa đến nay đều do Hoàng tử giám sát công trình, không biết Vương gia đã dâng tấu xin nhận việc chưa?"

Bầu không khí lập tức lạnh xuống.

Tỷ tỷ đắc ý nhướng mày với ta.

Ta là người mù mà. Ninh vương thản nhiên nói:

"Chẳng làm được gì cả, nghỉ ngơi cho khỏe mới là quan trọng."

Mẫn Thời Dĩ liếc nhìn ta, tiếp lời:

"Cũng đúng, Vương gia nên nghỉ ngơi nhiều hơn."

Ta cắt ngang lời Mẫn Thời Dĩ, hỏi Ninh vương:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!