Ninh vương làm việc rất hiệu quả.
Ta vừa chọn xong vị trí xây hoa viên thì người làm đã lần lượt kéo đến.
Ta và Ninh vương cùng nhau bận rộn, ngày nào cũng bàn bạc chi tiết. Ta phát hiện sở thích của hai chúng ta rất giống nhau, dù đưa ra ý tưởng kỳ lạ đến đâu cũng nhận được sự đồng tình của đối phương.
"Treo một bức tranh ở đây, được không?"
Ta hỏi hắn.
Được chứ. Ninh vương mỉm cười đáp:
"Cửa ra vào treo thêm một tấm rèm trắng mỏng nhé?"
Ta gật đầu:
"Gió thổi rèm lay động, hương hoa thoang thoảng, chúng ta pha thêm ấm trà rồi ngồi đây thưởng thức."
Thu Vũ Miên Miên
Tuyệt vời.
Cả hai chúng ta đều bật cười.
Hai ngày sau, huynh trưởng đến tìm ta vào buổi trưa.
Huynh trưởng nói tỷ tỷ rất ngoan ngoãn, luôn ở nhà không ra ngoài.
Huynh trưởng còn nói nữ nhân bên ngoài của Mẫn Thời Dĩ đã bị đuổi đi:
"Là chuyện phong lưu của hắn ta mấy năm trước, hai người cũng có chút tình cảm, nhưng chưa gây ra lỗi lầm không thể vãn hồi, muội cứ yên tâm."
Ý của huynh ấy là, Mẫn Thời Dĩ và nữ nhân kia không thực sự thành phu thê, nên chia tay thì chia tay thôi.
"Muội và Vương gia thế nào rồi?"
Huynh trưởng hỏi ta.
Huynh ấy không tiện hỏi thẳng ta đã động phòng chưa, nhưng sự lo lắng trong mắt thì không giấu được.
"Chúng ta sống chung rất tốt."
Ta nhỏ giọng đáp:
"Nhưng mà vẫn chưa động phòng."
Hắn không nhìn thấy nên cho dù ta có mặc hở hang hơn cũng không quyến rũ được hắn.
Ta cũng đã ám chỉ bằng lời nói một lần, nhưng không biết là hắn không nghe thấy hay không muốn, tóm lại là không có phản ứng gì.
Ta không thể nào nhào tới cưỡng ép hắn được, hơn nữa ta cũng không biết làm thế.
Ca ca. Ta nhỏ giọng nói:
"Huynh lén lút tìm một kỹ nữ đến, dạy, dạy muội..."
Huynh trưởng gõ đầu ta:
"Không được. Muội là thiên kim tiểu thư Khương gia, sao có thể dính dáng đến loại người đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!