Chương 42: (Vô Đề)

Edit + Beta: An Bi Nhi

Thiệu Thành Hi đưa Hàng Tiểu Ý đến một cửa hàng ăn nhanh, gọi 2 suất cơm trứng, vì cửa hàng ăn nhanh đã chật kín người, nên hai người đành mua mang về xe ăn.

Lúc đợi cơm, Hàng Tiểu Ý trừng mắt nhìn anh,

"Lần này chắc chắn Tâm Tâm sẽ ghét em, đều tại anh."

Thiệu Thành Hi nhíu mày,

"Tiểu Tiểu, em vu oan cho anh, rõ ràng là em muốn bỏ rơi Đồng Tâm, sao bây giờ lại đổ hết cho anh?" 

"Đâu có? Em là kiểu người có thể bỏ rơi bạn bè sao?" Hàng Tiểu Ý trốn tránh ánh mắt của anh.

Thiệu Thành Hi cười một tiếng, ngắt chóp mũi cô,

"Hàng Tiểu Ý, suy nghĩ của em đều ghi hết trên mặt rồi."

Hàng Tiểu Ý nhăn mũi với anh, nhỏ giọng nói, Đồ hồ ly. Sau đó lại thân mật khoác tay anh, giọng nịnh nọt,

"Thành Hi, trước kia, lần đầu tiên em gặp Diệp Hà, Diệp Hà nói những chuyện xấu của anh ba đều là giả, có thật không?"

Thiệu Thành Hi nhận cơm người phục vụ đưa đến, thuận tiện liếc cô một cái, Em nghĩ sao?

"Nếu em biết thì hỏi anh làm gì?" Hàng Tiểu Ý bĩu môi,

"Nhưng, em nghĩ Diệp Hà sẽ không lừa em, nên em mới để Đồng Tâm lại với anh ba, biết đâu hai người họ lại thành một đôi, anh nói có đúng không?"

Thiệu Thành Hi mở cửa xe, nhét cô vào trong, chống lên cửa xe sờ mặt cô,

"Ừ, em làm đúng rồi, như chúng ta đã chia tay 2 lần còn có thể kết hôn, trên đời này còn cái gì không thể xảy ra nữa, em nghĩ có đúng không?"

Hàng Tiểu Ý im lặng, không còn gì để nói nữa.

Ngồi trong xe, Hàng Tiểu Ý ăn hộp cơm gà hầm mộc nhĩ với trứng rán, thỉnh thoảng liếc nhìn Thiệu Thành Hi, thế này mà anh bảo là ăn ngon hả? Cô thật sự có vấn đề mới tin anh, không ở nhà hàng ăn thịt nướng lại ngồi trong xe ăn đồ ăn nhanh.

Nhưng, Thiệu Thành Hi ăn rất ngon miệng, phát hiện ra ánh mắt Hàng Tiểu Ý, đưa một thìa tới bên miệng cô,

"Nào, ăn thử đồ ăn của anh, tôm bóc nõn, ăn rất ngon."

Hàng Tiểu Ý định từ chối anh, nhưng nhìn thấy tôm bóc nõn rất ngon, lại đồng ý, há miệng ngậm vào, hài lòng gật đầu,

"Ừ, đúng là rất ngon." Liền quên hết oán giận vừa nãy.

"Em phải cho anh ăn thử của em nữa chứ?"

Thiệu Thành Hi bảo cô, Hàng Tiểu Ý xúc một thìa lớn đưa vào miệng anh, tức giận nói,

"Anh biết là em không thích ăn trứng gà với mộc nhĩ, mà lại tự gọi cho mình một suất tôm bóc nõn, anh chắc chắn cố ý."

Thiệu Thành Hi cười,

"Vậy thật tốt, anh thích ăn trứng gà với mộc nhĩ, em ăn của anh, anh ăn của em."

"Nếu đã thế, đưa mình hộp thức ăn mình không thích ăn làm gì, lãng phí thời gian", Hàng Tiểu Ý một bên âm thầm nói, một bên thò tay muốn lấy lại, Thiệu Thành Hi nâng cánh tay lên, đùa cô, Muốn ăn thì tự lấy.

Hàng Tiểu Ý híp mắt, ném một hộp cơm khác tới chỗ kính chắn gió, thò tay đoạt lại, tay của Thiệu Thành Hi dài, lại trêu đùa cô trốn đi, Hàng Tiểu Ý vươn người tới, nhưng không với tới, liền đưa tay ra cù nách Thiệu Thành Hi...

Sau đó…. cũng không có sau đó….

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!