Ôn Ý gõ ra một dấu chấm hỏi, nhưng không dám gửi đi. Cô còn đang cân nhắc nên diễn đạt thế nào cho khéo thì Tiểu Thẩm tổng lại nhắn thêm một câu: Chính là kiểu mà các bạn nữ thời cấp ba thích đó, cô hiểu mà.
Cô không hiểu.
Thẩm tổng: Cô có thể tham khảo kiểu con trai mà cô từng thích hồi cấp ba.
Câu nói đó khiến Ôn Ý đột nhiên nhớ ra, Thẩm tổng có tên giống hệt Thẩm Tư Chu, mà bây giờ cô lại phải thiết kế hình tượng thời cấp ba cho anh,
Cảm giác này có chút kỳ lạ.
Ôn Ý: Vâng, vậy ngài muốn thời gian hoàn thành khoảng bao lâu ạ?
Thẩm tổng: Cứ từ từ làm, tôi không gấp. Cô cứ ưu tiên việc của mình, chi phí sẽ bảo trợ lý Trần chuyển cho cô.
Ôn Ý: Được, tuần này tôi sẽ gửi bản phác thảo đầu tiên cho ngài.
Sau khi đóng cửa sổ chat, Ôn Ý hoàn thành nốt bản vẽ cho dự án của công ty, dự định để mai mới bắt đầu suy nghĩ về IP cho Thẩm tổng.
Gần hết giờ làm, Thái Vạn Tài hỏi cô: "Tiểu Ôn, Thẩm tổng tìm cô làm việc gì vậy?"
Dư An Nam ngồi bên cạnh cũng lập tức dỏng tai nghe, còn lặng lẽ dịch ghế lại gần hơn một chút.
Ôn Ý cảm thấy Tiểu Thẩm tổng không muốn để nhiều người biết chuyện này, nên trả lời đơn giản: "Thiết kế một IP."
"IP của công ty à? Vậy thì giao cho nhóm thiết kế chúng ta làm chẳng phải tốt hơn sao?" Thái Vạn Tài nói với giọng đầy ẩn ý.
Ôn Ý nghe ra được hàm ý trong câu đó. Nếu là bình thường, cô có lẽ chỉ cười trừ cho qua, nhưng lần này có Thẩm tổng chống lưng, cô không cần sợ gì cả.
Ôn Ý mỉm cười, thái độ rất hòa nhã: "Đúng vậy, tôi cũng thấy thế. Hay là anh Thái đi nói chuyện với Thẩm tổng thử xem?"
"……"
Thái Vạn Tài muốn lên mặt nhưng lại không dám, đành nén giận mà mím môi, quay lại chỗ ngồi.
Tan làm, Ôn Ý ra khỏi công ty thì bắt gặp bạn trai của Dư An Nam đang đến đón cô ta. Ánh mắt người đó lại một lần nữa dán lên người cô, rất lâu không rời đi.
Ánh nhìn như thế khiến Ôn Ý cảm thấy cực kỳ khó chịu, cô khẽ nhíu mày, bước nhanh qua mặt hai người.
"Anh nhìn gì vậy?" Dư An Nam cao giọng hỏi.
Bạn trai cô ta lúc này mới rút mắt về, nói nhỏ gì đó trấn an, không rõ là gì, nhưng lại khiến Dư An Nam phá lên cười rất vui vẻ.
Khu chung cư Nhất Hào cách đây không xa, Ôn Ý định đi bộ về. Khi đi ngang một tiệm cà phê, nhớ ra Thẩm Tư Chu rất thích cà phê ở đây, cô mua hai ly mang về.
Vừa ra khỏi quán, lại thấy Dư An Nam và bạn trai đang tay trong tay, tình cảm ngọt ngào đi về hướng khu chung cư.
Ôn Ý cảm thấy sau lưng có ánh nhìn đang dán chặt lên mình, bước chân cô càng lúc càng nhanh.
Đường về trùng nhau, căn bản là không tránh khỏi.
Khi quay đầu lại, cô bắt gặp ánh mắt người đàn ông kia như đang khảo sát con mồi, khiến sống lưng cô lạnh toát, rịn mồ hôi.
Vào đến khu chung cư, Ôn Ý gần như chạy chứ không đi. Đến hành lang tầng thì bất ngờ đụng phải người, cô cũng không kịp nhìn, vội nói xin lỗi rồi định bước vào thang máy. Lúc này, cánh tay cô bị một người kéo lại.
"Chạy gì vậy?"
Nghe thấy giọng quen thuộc, Ôn Ý dần bình tĩnh lại. Quay đầu thì thấy là Thẩm Tư Chu, lúc này dây thần kinh căng cứng của cô cuối cùng cũng được thả lỏng.
Anh mặc một chiếc hoodie rộng rãi, tay cầm túi rác, dáng vẻ nhàn nhã, lười biếng như ở nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!