Ngày đầu tiên của năm mới, sau khi tỉnh dậy, Ôn Ý bị Thẩm Tư Chu kéo đến Cục Dân chính.
Hôm nay có rất nhiều người đến đăng ký kết hôn, hàng dài xếp chờ mãi mới đến lượt họ.
"Đăng ký kết hôn vào ngày sinh nhật à." Nhân viên buột miệng nói một câu.
"Vâng." Thẩm Tư Chu cười nói: "Sinh nhật của tôi là kỷ niệm yêu nhau, sinh nhật của cô ấy là kỷ niệm kết hôn."
Nhân viên nói: "Vậy chẳng phải hai người sẽ ít đi hai dịp lễ để ăn mừng sao."
"Không sao cả." Giọng anh rất nhẹ: "Vì mỗi ngày với chúng tôi đều là ngày lễ."
Sau khi cầm được giấy chứng nhận kết hôn, Thẩm Tư Chu ghé vào tai Ôn Ý thì thầm: "Bởi vì anh yêu em mỗi ngày."
Trong mắt cô ánh lên nụ cười, trêu chọc anh: "Sao dạo này nói chuyện nghe êm tai thế, Tiểu Thẩm tổng đổi thân phận thì đãi ngộ cũng đổi luôn à?"
"Anh đang nghe lời vợ mà, làm nhiều nói cũng nhiều." Thẩm Tư Chu cúi người đưa tai tới gần, "Anh đổi thân phận rồi, em nên gọi anh là gì?"
"Đồ ngốc."
Thẩm Tư Chu không chịu đứng dậy, Ôn Ý lại gọi: "Đồ đần."
Anh nghiêng đầu nhìn cô với vẻ không hài lòng, nhưng giọng vẫn dịu dàng: "Ý Ý, anh cho em một cơ hội cuối cùng."
Ôn Ý suy nghĩ rất lâu, rồi ghé vào tai anh thì thầm cực khẽ: "Đồ ngốc."
Sau đó lập tức quay người chạy đi. Thẩm Tư Chu đứng thẳng dậy, tốt bụng cho cô mười giây để trốn, rồi đuổi theo. Nhưng chưa chạy hết một con phố, anh đã túm lấy mũ áo của cô như gà mẹ túm gà con.
"Chồng chồng chồng." Ôn Ý gọi liền ba tiếng, chớp mắt trông vô cùng ngoan ngoãn.
Thẩm Tư Chu mỉm cười: "Muộn rồi."
Anh kéo cô lên xe, nói: "Giờ về nhà bắt đầu đêm tân hôn."
Ôn Ý phản đối: "Giờ đang là ban ngày mà!"
Thẩm Tư Chu vòng qua bên kia, ngồi vào ghế lái: "Vậy thì bắt đầu ngày tân hôn."
"……"
Ba ngày nghỉ lễ Tết Dương Lịch, Ôn Ý và Thẩm Tư Chu sống cuộc sống ngọt ngào của đôi vợ chồng son, đến khi bừng tỉnh mới nhận ra một chuyện.
"Em chưa nói với mẹ chuyện này!" Ôn Ý đột nhiên nói, cầm điện thoại định nhắn tin cho Lý Tố Thanh.
Thẩm Tư Chu kéo cô lại vào chăn: "Yên tâm đi, anh đã nói với mẹ rồi, bà biết hết."
"…Anh đổi cách xưng hô cũng nhanh thật."
"Chỉ vì muốn mẹ vui thôi."
Ôn Ý có thể tưởng tượng được, khi nghe Thẩm Tư Chu gọi "mẹ", Lý Tố Thanh sẽ kích động và vui mừng đến mức nào.
Cô vừa định đặt điện thoại xuống thì nó rung lên, Ôn Ý mở màn hình thấy tin nhắn của Tần Tư Nịnh, Tống Trừng Nhượng, còn có Hứa Lạc Chi và hai bạn cấp ba.
Bọn họ đều nhắn cùng một câu: [Cậu kết hôn rồi à? Kết hôn với Thẩm Tư Chu thật á?!]
Ôn Ý trả lời Tần Tư Nịnh trước: [Sao các cậu biết?]
Tần Tư Nịnh: [Wechat của anh ta chứ đâu.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!