"Nha đầu đó trông như thế nào vậy?"
Sau một khoảng im lặng dài, Lý Cẩm Dạ bỗng mở miệng ngắt lời lảm nhảm của ai đó.
"Ngươi là người mù không cần trâu già gặm cỏ non. Người ta năm nay mới mười một, còn ngươi sắp mười sáu rồi, trông như thế nào cũng có liên quan gì đến ngươi đâu?"
Lý Cẩm Dạ: "…" Thật muốn lấy giẻ nhét vào miệng hắn quá.
"Từ ngày mai, để nha đầu đó chữa bệnh cho ngươi, dù sao ngươi cũng là người sắp chết rồi, còn nước còn tát vậy."
Trương Hư Hoài độc miệng xong, vẫn thấy chưa đủ, lại thêm một câu: "Ta đoán ngươi chắc là nước đấy."
Lý Cẩm Dạ lạnh lùng cười, bất ngờ búng ra cái gì đó từ trong tay, bắn thẳng vào miệng Trương độc miệng.
"Khụ… khụ… khụ… ngươi, ngươi cho ta ăn cái gì vậy?"
"Phân chuột!"
"Tên mù kia, ngươi hại ân nhân của mình, không chết tử tế được đâu… á á á!!"
…
Trời đông sấm vang, tiếng sấm dội liên tục.
Lý Thanh Nhi trở mình, thấy chủ nhân của nàng mở to đôi mắt đen sáng, tim nàng đập lỡ một nhịp.
"A Uyên tỷ, sao tỷ còn chưa ngủ?"
"Muội ngủ trước đi, ta còn nghĩ vài chuyện."
Lý Thanh Nhi từ khi tới Cao gia, tình cảm dành cho Tạ Ngọc Uyên sâu như biển, giúp chủ nhân giải sầu là nguyện vọng lớn nhất của nàng.
"Có phải bị người ta ăn h**p ở nhà lang trung không?"
Tên lang trung họ Trương đó suốt ngày sai bảo A Uyên tỷ, đúng là một kẻ không ra gì, thật muốn cắn chết hắn đi.
Tạ Ngọc Uyên lắc đầu, bất chợt ngồi bật dậy từ trong chăn: "Thanh Nhi, muội nói xem đám quan binh đó rốt cuộc đang tìm cái gì?"
"Chẳng phải nói là bắt phạm nhân chạy trốn sao?"
Đôi mắt của Tạ Ngọc Uyên nháy lên một cái, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Chẳng lẽ… tên lang trung họ Trương và cháu hắn là phạm nhân triều đình?
Không thể nào!
Từ khi nàng có trí nhớ, lang trung họ Trương đã cắm rễ ở Tôn gia trang, muốn bắt cũng đâu chờ tới hôm nay mới bắt?
Chẳng lẽ là nhằm vào mẹ con nàng?
Ý nghĩ này vừa lóe lên, Tạ Ngọc Uyên tự làm mình sợ đến run cả người.
Nàng bỗng nhớ tới một chuyện, kiếp trước Tạ gia tìm tới đây vào mùa đông năm sau.
Tạ gia vì sao lại tìm đến?
Sao họ biết mẹ con nàng vẫn còn sống?
Có phải vì nàng sống lại, mọi bánh răng đều thay đổi, nên thời gian cũng bị đẩy lên sớm không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!