Chương 36: Để Nàng Thử Một Lần

Tạ Ngọc Uyên chỉ biết cười khổ, cảm thấy Trương lang trung kiếp trước chắc phải là tiểu thư nhà quyền quý, bằng không kiếp này sao lại có cái tính khó chịu thế.

Nàng xoa xoa thái dương đang nhói lên, tiến lại gần, cười khẽ: "Để ta lau trán cho ngươi…"

Nói chưa hết câu, ánh mắt nàng đột ngột mở lớn, lùi lại vài bước theo phản xạ.

Trên giường, thiếu niên khẽ hé miệng, máu đen rỉ ra từ khóe môi. Không chỉ từ miệng mà còn cả từ mũi, mắt, tai… Máu chảy ra từng dòng.

Thất khiếu đổ máu, đó là dấu hiệu của tử vong.

Máu trong người Tạ Ngọc Uyên như trào lên tận đỉnh đầu, nàng run rẩy vươn tay, nhanh chóng rút vài mũi kim từ cơ thể thiếu niên.

Sau đó, như đã tập dượt hàng trăm lần trong đầu, nàng chính xác đâm kim vào các huyệt Dương Bạch, Tứ Bạch, Toản Trúc, Nghênh Hương...

Cơn đau như sóng lớn ập tới.

Lý Cẩm Dạ co giật mấy cái, rồi từ miệng phun ra hai ngụm máu đen, nghiêng đầu, ngất đi.

"Này... này... ngươi có sao không?"

Từ sau truyền đến tiếng động, Tạ Ngọc Uyên cảnh giác quay lại, chỉ thấy vai bị người nắm chặt.

Ánh mắt Trương lang trung sắc lạnh: "Nói! Ngươi vừa làm gì hắn?"

Tạ Ngọc Uyên khẽ run lên, nhíu mày: "Sư phụ, ta chỉ đang cầm máu cho hắn."

Trương lang trung khẽ nhíu mày, cố gắng kiềm chế sự kinh ngạc.

Vừa rồi ông chỉ ra ngoài có một chút, chợt thấy hối hận nên quay lại, và vô tình chứng kiến cảnh nàng hành châm.

Nói thật, ông sống hơn ba mươi năm, chưa bao giờ thấy ai dùng châm chính xác và sắc bén đến vậy.

Một nha đầu quê mùa làm sao có thể?

Tạ Ngọc Uyên lúc này cũng thấy hối hận, nhưng dù thế nào đi nữa, nàng biết nếu quay lại, mình vẫn sẽ ra tay.

Người học y, lòng như phụ mẫu.

Không thể thấy chết mà không cứu.

"Làm sao ngươi học được cách hành châm này?"

"Sư phụ thường chữa bệnh, ta đứng bên cạnh ghi nhớ."

Chuyện làm quỷ sáu năm thì chẳng cần nói, nói ra cũng chẳng ai tin.

Trương lang trung sững sờ: "Ngươi còn biết gì nữa?"

"Những thứ cần biết, ta đều biết."

Ông yên lặng nhìn nàng, ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên, rồi bất chợt chỉ vào Lý Cẩm Dạ trên giường.

"Ngươi có cách gì với chất độc của hắn không?"

Vừa hỏi xong, chính ông cũng thấy bất ngờ với mình. Chẳng lẽ lại đi hỏi một nha đầu nông thôn cách chữa bệnh?

Tạ Ngọc Uyên khẽ cúi mắt, làn da dưới ánh đèn dầu nhợt nhạt đến trong suốt.

Khi Trương lang trung nghĩ nàng không thể nói gì, nha đầu này lại rút năm mũi kim từ cơ thể Lý Cẩm Dạ, rồi nhanh chóng châm vào các huyệt khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!