Ánh trăng mờ nhạt, tôi nắm chặt khung cửa.
Ngước mắt lên, tôi thấy cửa phòng đối diện hé mở.
Ánh nhìn căm ghét của anh trai Sở Kỳ xuyên qua khe cửa, ghim chặt vào người tôi.
Tôi rón rén đóng cửa lại, sợ đến mức không dám đi vệ sinh.
Kết quả, tôi tè dầm.
Có trời biết tôi tuyệt vọng thế nào khi tỉnh dậy.
Mẹ nuôi vốn đã không thích tôi, vậy mà ngay ngày đầu tiên, tôi lại làm bẩn chiếc ga giường mềm mại, thơm tho. Bà chắc chắn chỉ muốn đuổi tôi ra khỏi nhà ngay lập tức.
Lúc 5 giờ sáng, tôi lén lút dậy, ôm ga giường đi vào nhà vệ sinh.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Tôi ngâm chiếc ga giường vào chiếc thùng lớn, rồi nhảy vào, dùng chân giẫm lên.
Giẫm được một lúc, phía sau vang lên một giọng nói lạnh lùng:
"Mày đang làm gì vậy?"
Tôi giật mình, cả người ngã về phía sau, m.ô.n. g đập xuống đất.
Thùng nước đổ nhào, làm tôi ướt sũng.
Mẹ nuôi đưa tay ra về phía tôi.
Tôi theo phản xạ ôm đầu, run rẩy nói:
"Cha, đừng đánh con, đừng đánh con! Con hứa lần sau không tè dầm nữa."
Một lúc lâu sau, một bàn tay lạnh buốt kéo tôi dậy từ dưới đất:
"Cái thùng đó dùng để giặt cây lau nhà."
Hả?
Nhưng nó còn sạch hơn cái thùng múc nước ở quê tôi.
"Bộ ga giường có thể cho vào máy giặt."
Một chiếc máy giặt hai ngăn hiệu Little Swan, tôi chẳng biết sử dụng.
Mẹ nuôi chỉ tay cho tôi từng chút một, rồi nói:
"Sau này, quần áo trong nhà đều do mày giặt."
Việc này còn dễ hơn so với việc tôi phải ra sông giặt đồ.
Nhưng tôi vẫn gây ra chuyện.
Tôi trộn lẫn đồ sáng màu và tối màu với nhau, làm chiếc váy trắng của mẹ nuôi bị nhuộm thành màu bẩn xỉn.
Bà rất giận dữ:
"Mày có biết cái váy này bao nhiêu tiền không? Tao phải nhịn hai tháng mới mua được, vậy mà chỉ mới mặc có một lần!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!