Vào kỳ nghỉ hè, tôi đã đi làm thêm.
Công việc bán thời gian giúp tôi kiếm được ba ngàn tệ.
Tôi đặt vé máy bay đi Vân Nam cho cha mẹ nuôi.
"Mẹ ơi, mẹ với cha hãy đi chơi đi."
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
"Con và anh trai đều đã lớn, chúng con có thể tự chăm sóc bản thân được mà."
Từ lần đó, cha mẹ nuôi đã tìm được cách sống mới cho mình.
Hễ có thời gian, họ lại đi du lịch.
Họ đến cố đô để chiêm ngưỡng những danh lam thắng cảnh, đến những thành cổ vào mùa thấp điểm để tận hưởng cuộc sống thư thái.
Họ dựa vào nhau trên những ngọn đồi nhỏ, ngắm hoàng hôn rực lửa vào những buổi chiều mùa hè.
Họ chờ đón bình minh vào sáng mùa đông lạnh giá trên đỉnh núi.
Cha nuôi là giáo viên, nên vẫn có chút ràng buộc.
Đôi khi, ông vừa dạy xong tiết cuối cùng trở về, thì mẹ nuôi đã xách hành lý lên đường.
Ông không nhịn được mà phàn nàn trong nhóm chat gia đình:
[Mẹ con bây giờ càng ngày càng quá đáng rồi...]
Mẹ nuôi lập tức đáp lại:
[Ngày xưa anh không đối xử với em như vậy sao? Bây giờ em chỉ dùng chính cách của anh để đối phó lại thôi!]
Tôi chọn học đại học tại địa phương.
Sau đó, tôi thi đỗ chương trình cao học của một trường thuộc nhóm 985.
Trong thời gian học cao học, cha mẹ nuôi nói rằng cha mẹ ruột lại đang tìm tôi.
Nhưng tôi không để ý.
Về sau, tôi đã có người yêu và bắt đầu bàn chuyện kết hôn.
Trong lòng tôi luôn có cảm giác không yên.
Tôi nghĩ rằng nên giải quyết chuyện này trước khi kết hôn.
Vậy nên tôi quyết định gặp cha mẹ ruột để nói rõ ràng.
Đêm trước ngày gặp, cha nuôi đưa cho tôi một tờ giấy:
"Ban đầu cha nghĩ, nếu họ không bao giờ tìm con nữa, thì sẽ không nói cho con biết chuyện này."
"Nhưng giờ con hãy giữ nó, coi như một con át chủ bài."
Tôi hẹn gặp cha mẹ ruột tại một nhà hàng khá kín đáo.
Mẹ ruột bước vào phòng, nhìn ngó xung quanh, rồi thở dài:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!