Chương 10: (Vô Đề)

Mẹ nuôi sững sờ, không thốt nên lời.

Cha nuôi quay sang những phụ huynh và học sinh đang đứng xem, cười vẫy tay:

"Ngại quá, tôi với bà xã là"cặp đôi đầu trọc...

"Giờ đây, không chỉ có áo đôi, giày đôi mà cả đầu đôi nữa cũng rất hot!"

Mặt mẹ nuôi đỏ bừng, không màng đến tóc giả, vội kéo cha nuôi:

"Về nhà ngay đi, đừng làm mất mặt nữa..."

"Mấy cái thứ hot trên mạng là avatar đôi, không phải đầu trọc đôi!"

Cha nuôi đứng giữa, giữ chặt chiếc ô lớn, còn tôi và mẹ nuôi mỗi người đứng một bên.

Cơn mưa dữ dội đánh mạnh vào mặt ô, nhưng không thể xuyên thủng bức tường yêu thương mà ông tạo ra.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Đi được một đoạn, tôi ngoái đầu lại.

Nhìn thấy cả bộ tóc giả của cha nuôi lẫn mẹ nuôi bị dòng nước mưa cuốn trôi vào rãnh nước cạnh bụi hoa.

Về đến nhà, tôi bảo cha mẹ nuôi lên lầu trước, còn mình xuống tiệm tạp hóa mua chút đồ.

Sau khi trở về, tôi lẻn vào phòng của Sở Kỳ, khóa cửa và lục đục làm gì đó một hồi.

Đến lần thứ ba, mẹ nuôi gõ cửa, tôi mở ra và hét to:

Suprise!

Tôi đã mượn tông đơ từ tiệm cắt tóc dưới lầu và cùng Sở Kỳ cạo trọc đầu nhau.

Mẹ nuôi bàng hoàng, chỉ tay vào chúng tôi hồi lâu mà không nói được lời nào.

Tôi bước tới, nhẹ nhàng ôm lấy bà.

"Mẹ ơi, con cạo đầu rồi, mẹ vẫn thấy con là con gái đáng yêu của mẹ chứ?"

Mẹ nuôi vừa rơm rớm nước mắt, vừa giả bộ tức giận:

"Chẳng lẽ cạo đầu rồi thì mẹ vứt con đi chắc?"

"Vậy nên, dù mẹ có rụng hết tóc, với con và anh trai, mẹ vẫn mãi là người mẹ xinh đẹp nhất trên đời."

Mẹ nuôi lau nước mắt, quay sang nhìn Sở Kỳ:

"Con thì không sao, dù sao cũng không ra ngoài, vài ngày tóc sẽ mọc lại."

"Nhưng con để Tiểu Giác làm vậy là thế nào, con bé là con gái mà!"

Cha nuôi nghe thấy ồn ào, bước vào phòng.

Thấy chúng tôi, ông búng tay một cái, trầm trồ:

"Wow, Tiểu Giác, con thật ngầu!"

"Cha dám chắc con sẽ là cô gái ngầu nhất trường!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!