Ngày thứ hai, Di Di tỉnh lại với hai quầng thâm ở mắt.
Suy nghĩ cả đêm, cũng không suy nghĩ cẩn thận được ý của lời Chiếu Dã nói. Cô buồn ngủ đi vào tiệm, không có lực chào hỏi:"Xin chào…".
Bé Nhỏ hỏi: "Chị Di Di, sao không có tinh thần vậy?"
Di Di xua xua tay, "Hôm qua ngủ không ngon."
"Ặc, vậy chị chú ý nghỉ ngơi, trong tiệm còn có em mà". Cô bé quan tâm nói.
Di Di mỉm cười, lần nữa lên tinh thần. Hôm nay không có khách đặt, Di Di làm một ít bánh, rồi đưa cho Bé Nhỏ bày biện.
Đang muốn nghỉ ngơi, một đám người đi vào trong tiệm.
Là Triết Triết cùng bạn bè của cậu ta.
Di Di đi ra đón tiếp, mặt ngoài hòa nhã, trong lòng lại nổi lên một chút đề phòng với Triết Triết.
"Di Di, tôi nói được làm được nhé." Triết Triết cười lên như ánh mặt trời, "Tôi nói dẫn bạn tới ủng hộ."
Bạn bè cậu ta đều là những thiếu niên đẹp trai, nhìn Di Di đều khen ngợi, còn không quên khen cả Bé Nhỏ, lời nói ngọt ngào không chịu nổi.
"A, cảm ơn các bạn."
Triết Triết hào phóng nói; "Các cậu ăn gì, hôm nay tôi mời"
Mấy người chọn lựa, Di Di đi đến bên cạnh Triết Triết, thuận miệng hỏi:"Triết Triết, tên đầy đủ của cậu là gì?"
"Sao hỏi cái này?" Triết Triết nhếch miệng, "Tên của tôi hơi khó đọc, sợ cô không nhớ được, tôi là Hồ Úc Triết."
Tên này trong lời Chiếu Dã nói giống nhau, là cùng một người.
"Đúng rồi Di Di." Hồ Úc Triết vui vẻ lên, lộ ra chiếc răng nanh:"Cuối tuần cô có nghỉ làm không?"
"Nghỉ?"
"Đúng vậy, tôi muốn mời cô đi xem phim, bánh lúc trước cô tặng ăn rất ngon, tôi cũng phải trả lễ lại chứ".
Di Di là quản lý cửa hàng, nhưng vẫn có ngày nghỉ. Không hiểu sao trong đầu lại hiện lên vẻ mặt của Chiếu Dã, còn có câu cảnh cáo kia.
Cô lắc đầu: "Gần đây rất bận, cậu và bạn bè đi đi".
"A –" Hồ Úc Triết mất mát mà kéo thanh âm, "Vậy tối nay cô có rảnh không?"
Thiếu niên chân thành tha thiết nói với hai mắt ướt át mong đợi, Di Di hơi mềm lòng, nhưng vẫn nói: "Không rảnh, lần khác đi".
"Được, một lời đã định." Hồ Úc Triết với bạn cậu vui vẻ tới, hồ hởi rời đi.
Thân mình Di Di toát mồ hôi.
Sau đó mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày gặp phải Hồ Úc Triết, cậu ta gặp một lần hỏi một lần, Di Di đã nhiều lần từ chối, rốt cuộc cùng bại trận.
Cũng chỉ xem một bộ phim mà thôi, ăn bữa tối cùng sói cũng đã trải nghiệm qua rồi, chỉ là một Triết Triết nho nhỏ cũng không hẳn phải sợ.
Di Di nói: "Ngày mai đi."
"Tôi đều được, Di Di, cô quyết định."
Vì thế hẹn được thời gian, Hồ Úc Triết kiên trì cậu ta sẽ mua vé, Di Di không lay chuyển được, sẽ mua chút đồ ăn uống cho cậu ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!