Yên tĩnh một lát.
Tầm mắt giao nhau sóng triều cuồn cuộn. Di Di thấy đôi mắt đen tối âm u của Chiếu Dã đang ánh lên sắc dục.
Trong không khí phảng phất hơi nóng bay lơ lửng, nóng hơn so với dây tóc của bóng đèn.
Chiếu Dã kéo Di Di ngồi trên đùi anh, ngón tay cuốn vòng đuôi tóc dài mượt mà, hô hấp tới gần: Nghĩ kỹ rồi?
Hai cái trán chạm nhau.
Anh muốn hôn.
Chờ…chờ đã. Di Di sợ hãi mà kêu dừng:
"Hay là, đi tắm rửa đã?"
Lúc này vừa mới ăn uống xong, cảm giác thấy hơi kỳ quái…
Chiếu Dã nhướng mày: Anh không chê.
"Không phải vấn đề này." Di Di ôm cánh tay Chiếu Dã:
"Em hi vọng lần đầu của chúng ta, khi nhớ lại mọi chuyện đều tốt đẹp".
Chiếu Dã nghĩ nghĩ nói: Được
Dù sao cũng không vội.
Em đi tắm trước. Di Di đeo dép lê lạch bạch chạy vào toilet, nghe thấy tiếng cười của Chiếu Dã: Không tắm cùng sao?
Chiếu Dã ngẩng đầu nhìn chằm chằm cánh cửa phòng tắm, tuy anh không nhìn thấy, nhưng nghe được. Khóa kim loại kéo xuống, cô cởi áo ngoài. Tiếng sột soạt, là tĩnh điện của áo lông khi được cởi, nặng nề rơi xuống đất, cởi quần. Chiếu Dã có thể tưởng tượng được dáng vẻ bây giờ của cô.
Tất nhiên là thẹn thùng, mặc đồ lót, hai bên thỏ ngọc sinh động, vải dệt che khuất khe núi, còn có rừng cây thưa thớt.
Cô thở dài một tiếng, vừa rồi có lẽ đã cởi dây buộc tóc, ảo não vỗ vỗ đầu. Chiếu Dã hơi nhếch khóe miệng, ngón tay trỏ như có như không gõ gõ mặt bàn.
Cô gái nhỏ thật đáng yêu…
Chỉ một lát sau, bên trong truyền ra tiếng nước.
Trong lúc vang lên âm thanh cô tắm rửa, Chiếu Dã dọn dẹp sạch bàn ăn, rửa chén xong, rửa nồi.
Di Di vẫn còn chưa ra.
Chiếu Dã nhìn đồng hồ, khoảng nửa giờ trôi qua rồi. Anh gõ gõ cửa phòng tắm nói:
"Em không ra anh vào nhé".
Được được—— chân tay luống cuống.
Cửa mở ra, Di Di bọc khăn tắm, khăn quây trên đầu, hơi nóng tràn ra ngoài.
Làn da trắng nõn bị nhuộm thành màu hồng phấn, như viện kẹo mật đào. Chiếu Dã nhìn thẳng, muốn làm chuyện gì đó, bị Di Di đuổi: Đến anh.
Ừm Chiếu Dã không để ý trả lời.
Tùy tiện khép hờ cánh cửa, thành thạo cởi sạch sẽ.
Di Di thẹn thùng chạy về phòng ngủ, sửa sang lại đệm giường, đứng ngồi không yên chờ đợi. Bỗng nhiên nhớ tới một việc, chạy về cửa toilet:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!