Chương 19: (Vô Đề)

Nửa tháng sau, ta đến trước cửa một ngôi nhà trong con hẻm cạnh bờ sông. Ta gõ cửa nhẹ nhàng. Tiếng bước chân vang lên. Cùng với tiếng bước chân là giọng nói trong trẻo hối hả:

- Nghe rồi, nghe rồi.

Đến ngay đây.

Cánh cửa kêu kẽo kẹt, mở ra. Nữ nhân bên trong nhìn ta, ngây ngẩn. Ta mỉm cười:

- Sao vậy, Thu Cúc, không chào đón ta đến à?

Thu Cú vẫn ngẩn ngơ như chưa thể tin nổi. Ta bước ngang qua nàng, chen chân vào, đi thẳng vào trong nhà.

Ta đi được vài bước, người sau lưng ta mới kịp hoàn hồn, chạy đuổi theo ta, vừa khóc vừa mắng:

- Cái đồ c.h.ế. t tiệt nhà ngươi, bên ngoài đồn ngươi đã chết, cũng không gửi tin trước gì cho ta, hại chúng ta lo lắng vô ích.

Hôm nay phạt ngươi chỉ được ăn cơm không được uống rượu, còn phải phạt ngươi rửa bất cho ta…

Nhìn Thu Cúc sinh động hoạt bát như thế, lần đầu tiên trong hai kiếp ta mới cảm thấy an lòng.

Buổi tối, nằm bên cạnh Thu Cúc nửa mơ nửa tỉnh ta nghe thấy nàng ta nói:

- Thu Nguyệt, ta mơ một giấc mơ, mơ thấy chúng ta vì công chúa mà c.h.ế. t thảm. Mở mắt ra, ta lại cùng gia đình đoàn tụ ở nơi này, ngươi nói, có phải thần phật thương xót chúng ta, ban cho chúng ta cuộc sống mới không?

Ta vỗ nhẹ lưng nàng:

- Ngủ đi, còn có tiên nữ cho chúng ta nhiều bạc, sau này chúng ta đại phú đại quý, ta tìm cho ngươi mười tám chàng trai tuấn tú hầu hạ ngươi, cho ngươi đêm nào cũng vui vẻ.

- Thu Nguyệt tốt quá.

Nhưng mà không cần đến mười tám chàng trai đâu, ta đã để mắt đến chàng trai Lục ở đầu phố, ngươi giúp ta nạp hắn về nhé. Bằng hữu của hắn cũng là người tốt, rất tuấn tú, ta sẽ bảo hắn giúp giới thiệu chàng ấy cho ngươi…

Ta mỉm cười, ậm ừ chìm vào giấc ngủ.

Ừm, mong là bằng hữu của chàng trai mà Thu Cúc vừa ý thật sự như lời của nàng nói, tuấn tú, tốt bụng…

Tối hôm ấy, lần đầu tiên ta ngủ một giấc ngon lành không mộng mị. Bởi vì trong lòng của ta hiểu rõ, sáng mai thức dậy sẽ là một ngày đẹp trời. Cho dù thời tiết có không như ý muốn đi nữa, thì ta cũng sẽ cảm thấy đó là một ngày đẹp trời.

Bởi vì, đó là ngày ta chính thức trở mình, ta sẽ trở thành chủ tử của chính ta. Sau đó, ta sẽ cùng Thu Cúc sống những ngày bình yên nhất, hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất.

Giới thiệu truyện hay:

Giới thiệu 1:

Bạch Ngọc Liên là một mỹ nhân nhưng bạc mệnh. Nàng trải qua quá nhiều kiếp sống bi thương và kết thúc sinh mạng cũng vô cùng bi thảm.

Sau mỗi lần sống lại, Bạch Ngọc Liên đều cố gắng tìm cách tránh thoát những thảm cảnh của kiếp trước, nhưng số phận dường như ghen ghét với vẻ đẹp của nàng nên Bạch Ngọc Liên cứ tránh thoát được kiếp nạn này lại rơi vào kiếp nạn khác thê thảm hơn.

Đóa hoa sen trắng trong tinh khiết mà mỏng manh cô độc ấy cứ bị phong ba bão táp vùi dập làm rơi rụng hết kiếp này đến kiếp khác.

Cứ như số phận luôn muốn vấy bẩn đóa bạch liên kia…

Đây là câu chuyện về bạch liên hoa, nhưng bạch liên hoa này lạ lắm...

Bạch Ngọc Liên là một mỹ nhân nhưng bạc mệnh. Nàng trải qua quá nhiều kiếp sống bi thương và kết thúc sinh mạng cũng vô cùng bi thảm.

Sau mỗi lần sống lại, Bạch Ngọc Liên đều cố gắng tìm cách tránh thoát những thảm cảnh của kiếp trước, nhưng số phận dường như ghen ghét với vẻ đẹp của nàng nên Bạch Ngọc Liên cứ tránh thoát được kiếp nạn này lại rơi vào kiếp nạn khác thê thảm hơn.

Mỗi kiếp, nàng đều trở thành món đồ chơi trong tay nam nhân, là bể chứa cho nam nhân tuôn trào dục vọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!