Chương 50: (Vô Đề)

"Nam thì nam, bản công chúa…" Nàng nói được một nửa thì ngừng lại, chớp chớp mắt, có chút không xác định nói, Nam?

Lâm Tử Nghiên gật gật đầu.

Nam cũng được. Công chúa vui vẻ nói,

"Ngươi thích nam, ta cũng thích nam, chẳng phải là đồng đạo sao?"

Lâm Tử Nghiên: … Từ đó để dùng như vậy à?

Ngươi yên tâm. Công chúa tiếp tục nói,

"Cũng không nhất định phải bái đường đâu. Ta sẽ cố gắng lùi ngày thành thân lại, chờ khi chuyện hòa thân được định rồi thì chúng ta không cần thành thân nữa."

Lâm Tử Nghiên vẫn có chút do dự: Nhưng…

"Ngươi sợ người trong lòng tức giận à?" Công chúa nói,

"Ta có thể giải thích với hắn."

Lâm Tử Nghiên nghe vậy, rất là ủ rũ nói:

"Sợ là công chúa cũng không gặp được hắn."

Vì sao? Công chúa khó hiểu nói,

"Gọi hắn tiến cung là được."

Lâm Tử Nghiên: Hắn bị bỏ ngục.

Bỏ ngục? Công chúa nói, Ngục nào cơ?

Lâm Tử Nghiên: Kế phủ.

Công chúa nghĩ nghĩ, bừng tỉnh đại ngộ nói:

"Có phải Kế đại nhân đã biết chuyện của các ngươi nên tức giận làm thế không?"

Lâm Tử Nghiên cũng không biết nên nói thế nào, đành phải gật đầu.

"Vậy ngươi càng phải hợp tác với ta." Công chúa nói,

"Như vậy ngươi có thể nói với Kế đại nhân là nếu ông ta không thả người trong lòng ngươi thì ngươi sẽ không thành thân với ta."

Lâm Tử Nghiên:

"Làm vậy có tác dụng không?"

Ông ta còn nói muốn thiến ta.

Công chúa:

"Chẳng phải thử một lần sẽ biết à?"

Thế nên tối hôm đó, Giang Tự Hành chờ cả ngày trong địa lao vẫn không đợi được Lâm Tử Nghiên mà chỉ chờ được lão Trương đưa cơm tới.

Lâm Tử Nghiên đâu?

Giang Tự Hành nhíu mày nói, Y ở đâu?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!