"Ra rồi, ra rồi. Chính là chiếc xe này."
Khi Thẩm Thính đang lái xe rời khỏi cổng lớn của tiểu khu chạy vào đường chính, bên trong xe van ở bên kia, paparazzi ngồi ở ghế phụ lái dùng kính viễn vọng quan sát, phấn khích kêu lên một tiếng.
Vừa hét lên, ba người ngồi bên trong xe đang buồn ngủ lập tức tỉnh táo lại.
Nhị Lý cầm camera đang ngồi ở ghế sau giật mình một cái:
"Không sai, đó chính là xe của Thẩm Thính. Tam Lưu, lái xe, mau đuổi theo!"
"Chờ đợi nửa tháng trời, cuối cùng cũng đợi được Thẩm Thính tự lái xe ra khỏi cửa.
"Tài xế Tam Lưu cảm thán, chân nhấn ga đuổi theo. Bình thường bọn họ thường bám theo xe bảo mẫu, nhưng có rất nhiều nhân viên, dù kỹ thuật lái xe của nhân viên có tốt thì bọn họ cũng không chụp được cái gì cả. Hơn nữa, vệ sĩ của Thẩm Thính rất hung dữ. Có vệ sĩ ở đấy, bọn họ không dám làm càn. Chỉ có thể ngồi xổm đợi Thẩm Thính tự mình ra khỏi cửa. Bây giờ, rốt cuộc cũng có cơ hội rồi."Một mình lái xe ra khỏi cửa, chắc là anh ta sẽ đi gặp người nào đó." Nhị Lý đoán mò.
"Thẩm Thính ba mươi tuổi rồi. Đàn ông ở độ tuổi này, chắc chắn là có bạn gái, chỉ là có công khai hay không mà thôi." Tam Lưu xắn tay áo lên:
"Nếu chúng ta có thể chụp được ảnh hẹn hò của anh ta thì…. hi hi hi."
Paparazzi thích nhất chụp những tin nóng mà minh tinh không muốn người khác biết.
Sau khi chụp xong có rất nhiều công dụng.
Hoặc là phát tán lên trên mạng lấy lưu lượng kiếm tiền, hoặc là giải quyết riêng với nghệ sĩ, còn không thì đem tin tức đó bán ra bên ngoài.
Tóm lại là mặc kệ dùng phương pháp gì, chắc chắn sẽ có thể kiếm được một số khoảng thu lớn.
"Thẩm Thính sẽ đi đâu đây? Nhìn tốc độ lái xe của anh ta, cảm giác anh ta giống như đang rất sốt ruột."
"Uầy? Hình như đúng là vậy."
"Mau mau mau đuổi theo, đừng để mất dấu!
"Kỹ thuật lái xe của Tam Lưu rất khá, cuối cùng cũng bám chặt đuôi xe sang của Thẩm Thính. Đại Trương cầm camera chụp đuôi xe, một tiếng"tách" vang lên, đã chụp xong: "Chiếc xe này cũng đáng giá mấy tỷ nhỉ."
"Minh tinh thật giỏi kiếm tiền."
Nhị Lý nói rất ghen tỵ: "Nếu như gương mặt của tôi có thể đẹp trai thêm một chút, tôi cũng sẽ đi làm minh tinh."
"Cậu dẹp giấc mơ đó đi.
"Đại Trương và Tam Lưu cười rộ lên. Qua một lúc, Đại Trương nói:"Đây đã sắp vòng vòng thứ 4 rồi.
Anh ta vòng tới vòng lui, không phải là đã phát hiện ra chúng ta rồi chứ."
"Không thể nào." Tam Lưu nói chắc như đinh đóng cột: "Chúng ta dùng xe van, chiếc xe tồi tàn như vậy, làm sao anh ta có thể phát hiện được cơ chứ.
"Cuối cùng, bọn họ nhìn thấy xe của Thẩm Thính dừng ở một bãi đỗ xe ngoài cửa bệnh viện thú cưng. Tam Lưu lặng lẽ lái xe đi tới, may mắn là vẫn còn nhiều chỗ đậu xe, đủ để nhét chiếc xe van tồi tàn kia vào."Cái chết tiệt gì vậy, Thẩm Thính vào bệnh viện thú cưng ư!" Nhị Lý kinh ngạc, cằm sắp rơi xuống dưới đất luôn rồi.
Đại Trương cầm camera mau chóng chụp ảnh, nhưng ở giữa có vật cản nên không chụp được.
Thương lượng một hồi, cuối cùng Nhị Lý với diện mạo bình thường bước xuống xe đi qua đó chụp.
Nhị Lý cầm camera cỡ nhỏ, sửa sang lại quần áo, chậm rãi đi đến gần bệnh viện thú cưng.
Qua một lúc, Đại Trương và Tam Lưu ở trên xe nhận được wechat của Nhị Lý gửi tới ――
[Hôm nay, Thẩm Thính nuôi một con vịt.
Anh ta mang một con vịt đến bệnh viện thú cưng khám bệnh!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!