Chương 35: Căn cứ bí mật của Khuất Tĩnh Văn

Hai tháng nhanh chóng trôi qua, chuyện mà Kỳ Mặc Vũ nhờ vả ba nàng cũng đã đồng ý, chỉ là vẫn cần một chút thời gian.

Kỳ Mặc Vũ quay trở lại Bắc Thành, bắt đầu năm hai đại học. Khuất Tĩnh Văn lại lần nữa trở thành giảng viên đứng lớp của nàng, điều này khiến Kỳ Mặc Vũ vừa bất ngờ vừa vui vẻ.

Vốn dĩ những ngày đầu được mời đến Hoa Đại giảng dạy, Khuất Tĩnh Văn chỉ định dạy một môn, cô không muốn tất cả thời gian của mình đều bị trói chặt ở một nơi. Người tính không bằng trời tính, Kỳ Mặc Vũ là một biến số mà cô cũng không ngờ tới.

Cuối cùng đưa ra quyết định dừng chân ở nơi này lâu hơn một chút. Chờ Kỳ Mặc Vũ kết thúc bốn năm đại học, cô cũng liền rời đi.

Hôm nay Kỳ Mặc Vũ đi cùng Tô Giai Nghê đến trường, đến ngã rẽ thì mới tách ra. Năm hai đã bắt đầu đi sâu vào chuyên ngành, bọn họ không còn cơ hội được chung lớp nữa.

Đoạn thời gian trước Tô Giai Nghê đã nhận sự giúp đỡ của Khuất Tĩnh Văn, vào công ty của bạn cô làm trợ lý. Tô Giai Nghê tưởng rằng đó là một công ty nhỏ không đáng kể đến, cuối cùng đó lại là một trong những công ty kiến trúc hàng đầu sở hữu những bản thiết kế công trình vươn tầm quốc tế.

Hoa Đại đã đón thêm một lứa sinh viên mới, so với những thế hệ trước thì có phần lớn mật hơn. Khi nhìn thấy Kỳ Mặc Vũ, đám nam sinh liên tục dừng lại ngước nhìn. Kỳ Mặc Vũ cũng không quá để ý, dù sao mắt là của người ta, nàng cũng không cấm được.

Đang đứng trước máy bán nước tự động chờ thanh toán, bỗng dưng có một lực va chạm khiến Kỳ Mặc Vũ loạng choạng. Một nhóm sinh viên đẩy một nam sinh đến chỗ nàng, nhưng lực đẩy quá lớn khiến cho nam sinh không phòng bị va thẳng vào người Kỳ Mặc Vũ.

Những tiếng cười đùa vang lên, Kỳ Mặc Vũ sau khi đứng vững thì lùi lại một bước đối diện nam sinh.

"Lần sau nhớ cẩn thận một chút."

Kỳ Mặc Vũ nói xong liền muốn bỏ đi nhưng nam sinh lúc nãy lại tiến lên nắm lấy cổ tay nàng. Kỳ Mặc Vũ khó hiểu quay người lại, thái dương nhíu chặt: "Bạn học à, tôi sắp trễ rồi.

"Những tiếng hô hào vang lên, càng lúc càng lớn dần. Kỳ Mặc Vũ thật không hiểu nổi, Hoa Đại còn có loại sinh viên thế này sao? Nam sinh vẫn không buông tay ra mà siết chặt cổ tay nàng. Kỳ Mặc Vũ dùng sức giật ra, càng muốn rời đi hắn lại càng ngoan cố."Nếu cậu còn vô lý, tôi sẽ không khách sáo.

"Kỳ Mặc Vũ nghĩ nếu nàng cho hắn một đòn, sợ là sau này hắn sẽ tuyệt tử tuyệt tôn. Nam sinh nghe nàng nói thì hít sâu một hơi:"Đồng ý làm bạn gái tôi, tôi liền buông ra.

"1 Những người xung quanh kéo đến xem náo nhiệt, rất nhanh tạo thành một vòng tròn lớn đầy những âm thanh bàn tán. Kỳ Mặc Vũ không hiểu tại sao nàng cứ phải rơi vào trường hợp này. Không biết có phải lúc trước Khuất Tĩnh Văn cũng luôn như vậy hay không? Đám đông vây chặt thành công thu hút sự chú ý của bảo vệ, những âm thanh giải tán vang lên."Tới giờ học sao còn tụ tập ở đây."

"Mau, giải tán."

Đám sinh viên lần lượt tản ra, chỉ có nam sinh vừa nãy vẫn đứng yên đó nắm tay Kỳ Mặc Vũ. Bảo vệ cứ nghĩ họ là một cặp nên cũng không tiện xen vào, chỉ cần giải tán đám đông là được

"Tôi đếm từ một tới ba, nếu không buông ra cậu không cần nghĩ đến việc lấy vợ sinh con nữa."

"1... 2...

"Kỳ Mặc Vũ còn chưa đếm tới ba thì một cỗ áp bách cùng mùi trầm hương xông tới, Khuất Tĩnh Văn nhẹ nhàng kéo Kỳ Mặc Vũ ra phía sau lưng mình. Hôm nay cô mặc sơ mi màu xanh ngọc, quần âu màu trắng ôm sát đôi chân dài cùng áo blazer màu nâu lạnh vừa thành thục vừa soái khí."Cô là ai, sao lại xen vào chuyện người khác?

"Dù ăn nói rất mạnh miệng nhưng kể từ khi Khuất Tĩnh Văn bước đến, nam sinh đã không tự chủ mà buông ra cổ tay đang giữ chặt. Khuất Tĩnh Văn cũng chẳng để câu hỏi kia vào tai, chỉ cẩn thận quay sang nhìn Kỳ Mặc Vũ:"Không sao chứ?

"Kỳ Mặc Vũ lắc đầu, chỉ cần có Khuất Tĩnh Văn liền không sao. Khuất Tĩnh Văn xoa xoa cổ tay của nàng:"Đều đã đỏ hết, còn nói không sao."

"Nè, hai người quan tâm tôi một chút có được không?

"1 Khuất Tĩnh Văn quay lưng lại, dùng một ánh mắt sắt lạnh nhìn nam sinh khiến cho hắn không rét mà run."Cậu, có còn muốn tiếp tục ở lại Hoa Đại hay không?"

Hắn ưởng ngực: "Đương nhiên là muốn.

"Hắn khó khăn lắm mới có thể vào đây. Khuất Tĩnh Văn gật đầu:"Vậy đừng bao giờ để việc này xảy ra thêm một lần nào nữa."

Tên nam sinh vẫn ngoan cố: "Dựa vào đâu? Cô có biết ba tôi là ai không?

"Khuất Tĩnh Văn nghiêng đầu, tỏ ý lắng nghe. Hắn vỗ ngực, giọng nói thêm phần tự tin:"Ba của tôi là Phó Cục trưởng Cục cảnh sát Bắc Thành.

"1 Nói xong liền vênh mặt nhìn Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ. Đuôi lông mày của Khuất Tĩnh Văn có hơi nhếch lên, sau đó quay sang nói với Kỳ Mặc Vũ:"Đi thôi."

Nam sinh thấy Khuất Tĩnh Văn đưa người đi liền không cam tâm: "Nè, đứng lại. Tôi sẽ nói với ba tôi."

Khuất Tĩnh Văn dừng bước, còn không có quay đầu mà để lại một câu: "Nói với ba cậu, Khuất Tĩnh Văn tùy thời tiếp kiến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!