Tiền xu đã dùng gần hết, các nàng ai cũng chưa gắp được một con nào.
Chỉ còn hai đồng xu, Triệu Mộ Tịch nhìn vào trong tay Kỷ Dữ Đường, nàng ấy cũng còn sót lại hai đồng xu, hai người gom lại với nhau có thể chơi được một lần nữa.
"Xem ra là hoà." Dằn vặt hơn nửa ngày hai người đều không thu hoạch được gì.
"Không... Đưa ta." Triệu Mộ Tịch cười hướng nàng mở ra lòng bàn tay, muốn lấy 2 đồng tiền xu của nàng, vẫn chưa từ bỏ ý định nói rằng, "Một lần cuối cùng, nếu như ta có thể giúp ngươi gắp được, lần sau ngươi mời ta ăn cơm, thế nào?"
Triệu Mộ Tịch đối với "Cùng nhau ăn cơm" chấp nhất vô cùng.
"Giúp ta gắp được?" Kỷ Dữ Đường đối với cô bé trước mắt này càng ngày càng cảm thấy hứng thú, thời gian mới hơn một tuần, đã nhiều lần gặp phải nàng như vậy, mà mỗi lần gặp gỡ nàng, đều sẽ phát sinh một ít sự tình thú vị, xác xuất như vậy có thể lớn bao nhiêu?
"Như vậy..." Triệu Mộ Tịch tay phải vòng qua eo nàng, dùng lòng bàn tay ấm áp nắm chặt mu bàn tay của nàng, hiện tại cái tư thế này lại biến tướng trở thành ôm ấp, lần này là Triệu Mộ Tịch cố ý, nhưng cũng không dám dán quá gần vào nàng, Triệu Mộ Tịch lo lắng trong nháy mắt quá thân mật, sẽ khiến cho nàng khó chịu, đây là một điều rất khó nắm, Triệu Mộ Tịch cũng là đang thăm dò.
Các nàng như vậy, cực kỳ giống tình nhân trong lúc hẹn hò chơi đùa.
Triệu Mộ Tịch nửa ôm nàng, mùi nước hoa trên người nàng thật dễ ngửi, hiện tại cảm giác của Kỷ Dữ Đường là gì, Triệu Mộ Tịch không biết, khả năng Kỷ tổng so với mình còn thẳng hơn đi, tựa hồ cũng không để ý lắm tiếp xúc tứ chi đi. Nếu là trước đây Triệu Mộ Tịch sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy, không phải là ôm ấp nắm tay thôi sao, nhưng hiện tại... Đều tại Lâm Vi, không không lại đi nhận một khoản làm ăn như thế, đem xu hướng tính dục của mình làm cho méo đi...
Thật không tiền đồ, Triệu Mộ Tịch cảm giác nhịp tim của mình so với bình thường đập nhanh hơn rất nhiều, còn đang đoán mò.
Triệu Mộ Tịch chỉ vào một tiểu trư hồng phấn ở bên trong, "Nếu như ta giúp ngươi bắt được con này, ngươi phải mời ta ăn cơm."
Kỷ Dữ Đường chếch nghiêng người hỏi lại nàng, "Nếu như không bắt được thì sao?"
Triệu Mộ Tịch cười ra một cái lúm đồng tiền sâu sắc, âm thầm tán thưởng sự nhanh trí của chính mình, "Ta liền mời ngài ăn cơm chứ sao."
Dù sao đều muốn cùng nhau ăn cơm, ai bỏ tiền mà chẳng được.
"Tới một chút nữa... Một chút nhỏ... thêm hơn nhiều... Trở lại một chút..." Triệu Mộ Tịch nắm chặt nàng tay, cẩn thận từng li từng tí một di chuyển, điều tiết vị trí tay gắp.
Kỷ Dữ Đường thoáng nhìn nàng nhíu mày, vẻ mặt tập trung tinh thần, lặng lẽ nở nụ cười, chỉ là một trò chơi, có cần phải nghiêm túc như vậy hay không?
Triệu Mộ Tịch không có chú ý tới biểu hiện của Kỷ Dữ Đường, đợi tay gắp dừng lại ở đúng vị trí, Triệu Mộ Tịch rất dứt khoát đập xuống nút "Vồ lấy", tay gắp vững vàng rơi xuống trên thân thú bông, nắm lấy.
Triệu tiểu thư nhặt thú bông vừa rơi xuống lên, trong lòng hồi hộp, "Kỷ tổng, nợ ta một bữa cơm, ta nhớ rồi!"
Cho đến lúc này Triệu Mộ Tịch mới phát hiện, Kỷ Dữ Đường liên tục nhìn chằm chằm vào nàng, là loại nhìn chằm chằm không chớp mắt.
"... Sao vậy... Trên mặt ta có gì sao?" Triệu Mộ Tịch tim lại đập nhanh hơn một trận, dùng tay sờ sờ mặt của mình, Kỷ Dữ Đường lớn lên cũng đã rất câu dẫn người rồi, còn dùng loại ánh mắt này nhìn người khác, thực sự là yêu nghiệt, ngay cả Triệu Mộ Tịch một tay "Kẻ già đời" này cũng có chút không chống đỡ được.
"Vẻ mặt vừa rồi của ngươi..." Kỷ Dữ Đường không nhanh không chậm nói, sau đó nhìn một chút tiểu thú bông trong tay Triệu Mộ Tịch, "Cùng nó giống nhau như đúc."
Lời nói chọc cười nhạt nhẽo của Kỷ tổng thực sự làm nàng không kịp chuẩn bị.
"... Ta coi như ngươi khen ta đáng yêu." Triệu Mộ Tịch rất nể tình hướng nàng cười cười, là nụ cười tiêu chuẩn lộ ra tám cái răng, nàng đem tiểu trư hồng phấn kín đáo đưa cho Kỷ Dữ Đường, "Đưa cho ngươi."
Kỷ Dữ Đường uống rượu, buổi tối được Triệu Mộ Tịch "Đại giá" đưa nàng về nhà, nhờ phúc của Kỷ tổng, nàng cũng có thể lái qua một chiếc xe mắc tiền, một đầu cá mặn như nàng, phỏng chừng cả đời cũng không mua nổi một chiếc như vậy.
Buổi tối, Triệu Mộ Tịch tắm xong nằm ở trên giường, cầm trong tay bức ảnh của Kỷ Dữ Đường, trong lòng nghĩ Kỷ Dữ Đường, toàn bộ đều là Kỷ Dữ Đường... Hiện tại, Kỷ Dữ Đường thật giống như đã chiếm cứ toàn bộ sinh hoạt của nàng. Còn tiếp tục như vậy, Triệu Mộ Tịch đều cảm giác mình rất nhanh trở nên "Cong cong vẹo vẹo"...
Nhàn rỗi không có việc gì làm, Triệu Mộ Tịch lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Kỷ Dữ Đường:
—— Kỷ tổng, nghĩ kỹ ngày nào đó mời ta ăn cơm chưa?
Năm phút đồng hồ trôi qua, không hồi âm, Triệu Mộ Tịch buồn buồn đánh hai chữ:
—— Ngủ ngon.
Kỷ Dữ Đường không thả bồ câu với nàng, mời nàng ăn ở một nhà hàng cao cấp, nhờ phúc của Kỷ tổng, lần đầu tiên Triệu tiểu thư đây được ăn sung sướng như vậy, trong lòng cảm động đến mơ mơ hồ hồ, gắp một con thú bông đổi lấy một bữa tiệc lớn, khoản mua bán này thật không thiệt thòi a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!