Chương 25: (Vô Đề)

"Ài, ngươi đi đâu?"

Triệu Mộ Tịch hướng về Lâm Vi lắc lắc di động, ra hiệu đi ra ngoài tiếp điện thoại.

Nàng đứng ở nơi ngược sáng, Triệu Mộ Tịch không thấy rõ dáng dấp của nàng, nhưng bằng cảm giác có thể nhận ra được đó là Kỷ Dữ Đường, vóc người và khí chất của nàng người khác không có cách nào bắt chước được, vì lẽ đó mặc kệ ở đâu, Kỷ tổng lúc nào cũng ở vị trí hấp dẫn cao nhất.

Kỷ Dữ Đường vừa thấy Triệu Mộ Tịch theo lại đây, liền xoay người đi về hướng lối ra, nàng chính là đang chờ mình, Triệu Mộ Tịch hiểu ý nhất nhất đi ở phía sau lưng nàng.

Mới từ trong không khí cuồng nhiệt như vậy đi ra, Triệu Mộ Tịch một lúc sau mới thích ứng được không khí yên tĩnh ở bên ngoài.

Kỷ Dữ Đường ở ngay lối ra cách đó không xa chờ nàng, Triệu Mộ Tịch không biết Kỷ Dữ Đường là có ý gì, bảo mình đi ra lại không nói lời nào, Triệu Mộ Tịch ôm cánh tay chậm rãi đi tới trước mặt nàng, cười hỏi, "Kỷ tổng, tìm ta có chuyện gì không?"

"Không có chuyện gì liền không thể tìm ngươi?"

"Đương nhiên có thể, ngươi vui vẻ là được rồi." Triệu Mộ Tịch dựa vào trên tường, cùng nàng trò chuyện, "Ngươi gần nhất rất nhàn sao?" Nào là đi nhà nàng quỵt cơm, nào là đến xem biểu diễn, bây giờ còn không có chuyện gì tìm mình ra ngoài tán gẫu.

"Vẫn được." Bên trong quá mức ồn ào, người lại nhiều, chịu đựng lâu như vậy, Kỷ Dữ Đường sớm đã cảm thấy khó chịu, "Nơi này khó chịu, chúng ta đi ra ngoài nói."

"Ừm." Triệu Mộ Tịch cũng muốn đi ra ngoài hóng mát một chút.

Một người của giới thượng lưu, cùng một dân thường ở tầng dưới chót. Theo lý thuyết, giữa các nàng căn bản không có chủ đề gì chung để nói, nhưng Triệu Mộ Tịch cùng Kỷ Dữ Đường ở chung lại không có chút nào lúng túng, có lúc coi như không nói lời nào, chỉ nhìn đối phương cười, cũng thấy rất thú vị. Hơn nữa từ lúc Kỷ Dữ Đường biết thân phận thật sự của Triệu Mộ Tịch, các nàng trái lại chung đụng càng thêm hài hòa.

Các nàng vai sóng vai đi trên đường cái, gió đêm thổi man mát, vết thương trên mặt Triệu Mộ Tịch đã khá hơn nhiều, sau khi trang điểm lại càng không nhìn ra được nửa điểm dấu vết.

"Đổi công việc mới chưa?" Kỷ Dữ Đường đột nhiên hỏi, buổi tối ngày hôm ấy ai cho Triệu Mộ Tịch một cái bạt tai, Kỷ Dữ Đường cho là bởi vì Triệu tiểu thư "Làm việc" mà đắc tội người ta.

Không biết sao, Triệu Mộ Tịch vô ý thức liền nói láo, "Chính là đang tìm, việc làm dễ tìm, nhưng để thích hợp với bản thân thì khó lắm."

Kỷ Dữ Đường nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn nàng, "Dự định 'Một lần nữa làm người'?"

"Ngươi đây là kỳ thị nghề nghiệp, ta làm chính là ngành nghề phục vụ đường hoàng." Triệu tiểu thư lần thứ hai cường điệu một lần nữa, giúp người giải quyết vấn đề tình cảm, một mặt nào đó cũng có hiệu quả tuyệt diệu như thầy thuốc tâm lý a.

Kỷ Dữ Đường không cùng nàng tranh luận, đi tới cửa lớn của một nhà thương trường, nhìn thấy bên trong có máy gắp thú, hai người không hẹn mà cùng dừng bước, khả năng là các nàng đều nhớ đến cùng một chuyện.

Triệu Mộ Tịch: "Muốn chơi không?"

Kỷ Dữ Đường: "Muốn chơi không?"

Thật hiểu ngầm, các nàng trăm miệng một lời cùng nói ra, cuối cùng nhìn nhau cười cười, lại vai sóng vai đi vào.

Triệu Mộ Tịch vẫn như cũ dự định đi đổi 200 đồng xu để chơi, nhưng lúc này Kỷ Dữ Đường lại giữ nàng lại, "Lần trước ngươi mời ta, lần này ta mời ngươi."

Người ở thương trường không nhiều cũng không ít, cũng không đến mức quá chen chúc, nhưng cũng không quá vắng vẻ, tất cả vừa đủ.

"Cái này bắt tốt, bắt cái này..."

Mỗi người đều có chuyện mình am hiểu cùng không am hiểu, Kỷ tổng ở phương diện này quả thực là "Trì độn", lần trước dẫn nàng tới gắp thú, Triệu Mộ Tịch liền cảm thấy Kỷ tổng rất đáng yêu, bỏ ra đầy đủ một trăm tệ, sững sờ ngay cả một con cũng không bắt được.

"Đến... Ta dạy cho ngươi..." Triệu Mộ Tịch cười hì hì nắm tay Kỷ Dữ Đường, điều khiển cái cần, cũng giống như lần trước, "Như vậy... Ngươi nhìn trúng rồi..." Nói xong, Triệu Mộ Tịch nghiêng đầu nhìn về phía nàng, nàng vừa vặn cũng đang nhìn về phía chính mình, ánh mắt lại giao nhau, thời điểm mỗi lần cùng nàng đối diện, trong lòng Triệu Mộ Tịch đều có chút ngại ngùng.

Khả năng là khí tràng của Kỷ tổng quá mạnh mẽ đi, Kỷ Dữ Đường tuyệt đối có bản lĩnh dùng ánh mắt nhìn chăm chú làm cho người bình thường mặt đỏ tới mang tai, nhưng Triệu Mộ Tịch không tính là người bình thường.

Triệu Mộ Tịch cảm giác lòng bàn tay của mình đang nắm mu bàn của nàng, trở nên nóng bỏng, Triệu Mộ Tịch thu tay về, khều tóc của mình một cái, quay về Kỷ Dữ Đường nói rằng, "Liền như vậy, chính ngươi làm đi."

"Không phải muốn dạy ta sao?" Kỷ Dữ Đường cười nhìn nàng, luôn miệng nói đối với nữ nhân không có hứng thú, nhưng chính mình thoáng một cái liền trêu chọc nàng, phản ứng liền bắt đầu không tự nhiên. Có điều, Kỷ Dữ Đường đúng là rất muốn nhìn một chút, da mặt dày như Triệu tiểu thư lúc đỏ mặt sẽ là hình dáng gì.

"Ngươi quá ngốc, căn bản không dạy nổi." Triệu Mộ Tịch dựa vào một bên của máy gắp thú, hai tay khoanh trước ngực, hơi ngửa đầu, nhíu mày giễu cợt nói.

Các nàng thân hình cao gần như nhau, đều là khoảng 1m70, nhưng ngày hôm nay có chút chênh lệch, bởi vì Kỷ Dữ Đường mang giày cao gót, Triệu Mộ Tịch lại mang giày đế bằng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!