Chương 5: (Vô Đề)

"Bạn gái của tôi, không cần cậu chăm sóc."

"Được, ngài ngồi chờ một chút, tôi đi gọi người."

Diệp Quan ngồi xuống ghế đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này có rất nhiều thiếu nữ trẻ tuổi, tuổi tác xấp xỉ Hạ An, chỉ có điều trang điểm rất đậm.

Nhìn như vậy, Hạ tiểu thư vẫn là có khí chất thanh tân hơn nhiều 

Trước khi đi vào Dạ Sắc, Diệp Quan không có ý định tìm Hạ An, nhưng tiếp tân hỏi cô như vậy, cô liền nói tên Hạ An.

Khoảng chừng năm phút sau, tiếp tân dẫn chàng trai trẻ đến trước mặt Diệp Quan, xin lỗi nói:

"Người đẹp, thật xin lỗi, Hạ An xảy ra chút chuyện, nên tôi sắp xếp soái ca này cho ngài..."

Soái ca nhìn vị đại mỹ nữ trước mặt, kích động đến nói lắp:

"Chào... chào ngài..."

Diệp Quan giống như không nghe thấy, đứng dậy quan tâm nửa câu đầu: Cô ấy làm sao?

À? Tiếp tân không phản ứng.

Tôi là bạn cô ấy.

...

Sau khi nhận điện thoại của Kha Nhược Sơ, Đường Chấn lập tức từ bệnh viện chạy tới Dạ Sắc.

Lúc Đường Chấn vừa đến Dạ Sắc thì nói với tiếp tân là tìm Hạ An, đối phương thấy hắn không giống khách đến chơi nên không mở miệng nói gì. Hắn tìm trong quán bar một vòng, ở khu ghế dài nhìn thấy Hạ An.

Hạ An đúng lúc đang chạm cốc với hai người đàn ông, vừa nói vừa cười.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Đường Chấn sẽ không tin Kha Nhược Sơ nói thật, Hạ An sao lại ở chỗ này? Trong ấn tượng của hắn, Hạ An từ nhỏ đến lớn là một cô gái rất ngoan...

Như vây vừa vặn để giải thích, tại sao Hạ An có thể một mình gồng gánh chi phí chữa bệnh đắc đỏ của cha nàng. Suy nghĩ một hồi, Đường Chấn gần như tan vỡ.

Ly thứ hai Hạ An uống với khách thì Đường Chấn chụp cổ tay của nàng, lúc đầu còn có chút bất ngờ, nhưng sau đó nàng biết Đường Chấn là đến đây tìm nàng.

Đi theo anh.

Đường Chấn giật ly rượu của Hạ An dằn lên bàn một cái rầm, rượu rơi ra ngoài hơn phân nửa.

Cả đám người vây lại xem.

Mặt Hạ An không đổi, trước tiên mỉm cười với khách sau đó nói xin lỗi, rồi dẫn Đường Chấn sang bên:

"Tối giải thích với anh, anh về trước đi."

Em còn muốn ở lại?

Anh buông tay. Hạ An nhìn Đường Chấn nắm tay mình, thật phiền.

Lập tức theo anh về

"Em nói, tối sẽ giải thích.", Hạ An bất đắc dĩ, quay đầu nháy mắt với tiếp tân.

Hạ An!

"Tiên sinh, mời ngài ra ngoài." Chốc lát sau, giám đốc tuần tra dẫn theo mấy vệ sĩ to con đi tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!