Chương 23: (Vô Đề)

Gần thêm chút nữa chính là hôn.

Hôn một cái....

Con trẻ bắt cầu nhưng người lớn lại trầm mặc, người nói đơn thuần người nghe phức tạp.

Hạ An theo bản năng ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Quan, vừa vặn Diệp Quan cũng đang nhìn nàng.

Dù không nói lời nào nhưng khi ánh mắt chạm vào nhau, không gian liền có chút ám muội 

Chí ít Hạ An cảm thấy ám muội.

"Mẹ hôn một cái đi, mẹ tiểu Hạ sẽ không đau nữa á." Diệp Vãn quấn lấy Diệp Quan, nói vô cùng tích cực, nghe Hạ An nói đau, tiểu gia hỏa cũng đau lòng theo.

Diệp Quan: ...

Diệp Vãn lại giục:

"Mẹ, nhanh nhanh hôn một cái."

Diệp Quan liếc nhìn Hạ An, yên lặng chờ đợi Hạ tiểu thư giải thích với tiểu quỷ, mấy chuyện dỗ trẻ con này trước giờ đều do Hạ An làm.

Nhưng mà Hạ An lại không nói gì.

Hạ An thừa nhận mình có chút chờ mong phản ứng của Diệp Quan, có lẽ do cảm thấy Diệp Quan ngày thường quá cao lãnh nên nàng đặc biệt muốn nhìn một bộ mặt khác của Diệp tổng.

Cũng giống như phần cơm chiên đêm nay....

Hiện tại nhớ tới Hạ An vẫn không nhịn được cười. 

Hạ An và Diệp Vãn ôm ôm nhau, tóc dài đen nhánh như nhau, nhìn xa nhìn gần đều như mẹ con ruột, ngay cả vẻ mặt nhìn người cũng tương tự nhau 

Diệp Quan bị vẻ mặt đơn thuần của hai người làm cho không biết nên nói gì, cô híp híp mắt nhìn Hạ An, Hạ tiểu thư lại giả ngu không phản ứng, hiển nhiên là đang xem trò vui.

Diệp Quan không có dây thần kinh đùa giỡn, nghiêm mặt nói: Bôi thuốc rồi ngủ.

Trả lời đúng quy đúng củ, quả thật còn vô vị hơn mình đã nghĩ, Hạ An oán thầm. Nghĩ đi nghĩ lại Hạ An bất đắc dĩ cười cười, cũng đúng, giữa nàng và Diệp Quan làm gì có cái gì thú vị để nói.

Hạ An cúi đầu, xoa xoa mặt Diệp Vãn nói:

"Bảo bảo hôn mẹ một cái đi.'"Dạ.

"Diệp Vãn ôm Hạ An, cẩn thận tỉ mỉ hôn lên trán nàng một cái:"Mẹ ơi, bây giờ còn đau không?Vãn Vãn hôn một cái liền không đau.Con bôi thuốc cho mẹ nha.Giỏi quá, Vãn Vãn là ngoan nhất~

"Nhận được lời khen Diệp Vãn hài lòng nhếch lên miệng nhỏ, như bà cụ non nói với Hạ An:"Đau nhớ nói với Vãn Vãn nha~

"Hạ An mượn cơ hội trêu chọc Diệp Quan:"Diệp tổng, con gái chị biết xót người hơn chị nữa đó.

"Diệp tổng vẫn là vẻ mặt dù trời có sụp cũng không biến sắc làm Hạ An cười gượng một tiếng"Mẹ có đau không?Không đau."

Ngồi trên giường, Diệp Quan nhìn Diệp Vãn chăm chút tỉ mỉ bôi thuốc mỡ cho Hạ An, tình cảnh vô cùng vô cùng hài hòa, tựa như tất cả sự chật vật xảy ra đêm nay chưa từng phát sinh.

Thật sự có thể nghĩ thoáng sao?

Cô lại nghĩ tới câu nói kia của Hạ An, không cười chẳng lẽ khóc? 

Đối phương cũng đang nhìn cô chằm chằm.

Hạ An phát hiện đêm nay Diệp Quan cứ hay nhìn chằm chằm nàng, Hạ An bị nhìn đến tâm loạn, tuy Diệp Quan không nói gì nhưng thỉnh thoảng lại nhìn như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!