Chương 22: (Vô Đề)

Hôn một cái sẽ không đau nữa...

Cúi đầu, một muỗng lại một muỗng.

Qua giờ cơm tối đã lâu, Diệp Quan vốn không cảm thấy gì nhưng khi nhìn tướng ăn của Hạ An, Diệp Quan nhìn nhìn phần cơm chiên trên bàn, có chút muốn ăn.

Sao có thế ăn cái gì cũng đều ngon mắt như vậy?

Hạ An cảm thấy Diệp Quan vẫn luôn nhìn mình, miệng ngậm cơm chiên ngẩng đầu nhìn, cảm giác của nàng không sai, nuốt cơm trong miệng, liếm môi hỏi: Tối chị ăn gì chưa?

Diệp Quan không né tránh ánh mắt, đảo mắt nhìn xuống bờ môi của Hạ An: Ăn rồi.

Để em ăn nhanh hơn. Để người đợi lâu, Hạ An cũng cảm thấy xấu hổ.

Diệp Quan vốn định nói ăn chậm một chút, ra miệng lại là: Mới có mấy phút.

Diệp Quan vừa nói xong Hạ An lập tức thẳng lưng, rướng cổ: Ây...

Sao vậy?

Nghẹn. Hạ An vỗ vỗ ngực.

Ăn chậm một chút.

Hạ An trợn mắt nghĩ, chị cứ nhìn em chăm chăm như vậy không lẽ em còn không biết ngại mà chậm ăn hay sao? Cổ họng nghẹn đến lợi hại, Hạ An cầm lên ly không xoay người đi tới phòng bếp rót nước.

Diệp Quan liếc mắt nhìn Hạ An một chút sau đó quay đầu, sự chú ý rơi vào hộp cơm chiên trên bàn đã bị Hạ An ăn hơn một nửa, nghĩ nghĩ vài giây, cô xúc một muỗng đưa lên miệng, chậm rãi thưởng thức...

Hạ An cầm ly nước đứng phía sau nhìn Diệp Quan nên đương nhiên thấy hết, Diệp Quan đang dùng muỗng của nàng xúc cơm.

Vừa nãy kêu cùng ăn còn ghét bỏ từ chối, giờ thì....

Diệp tổng, chị có cần đáng yêu như vậy không??

Hạ An sờ sờ cổ:

"Em đi lấy thêm muỗng."

Nghe thấy Hạ An lên tiếng, Diệp Quan nhấc mắt.

Sau đó... hai người lặng yên đối mặt vài giây.

Lúng túng, yên tĩnh.

Diệp Quan chậm rãi nuốt cơm xuống, im lặng vài giây vẻ mặt trấn định nhìn nàng nói: Không cần.

Hạ An mím mím môi, vờ bình tĩnh.

Thấy Diệp Quan đàng hoàng trịnh trọng như vậy nàng rất muốn cười, nhiều lần khắc chế làm nàng suýt nội thương.

Cuối cùng nhịn không được cười ra tiếng.

Diệp Quan: ...

Hạ An lấy ra muỗng sạch, nàng còn tưởng Diệp Quan không thích cùng ăn một phần cơm với mình, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ vừa nãy của Diệp tổng, nàng cảm thấy chính mình lo xa...

Cùng ăn đi.

Hạ An nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!