Chương 19: (Vô Đề)

"... vậy tôi với em ấy lên giường thì cô sẽ không để tâm đâu ha?"

"... Nếu là bắt nạt ở trên giường thì không biết sao ha?" Thịnh Như Khởi nói như hiển nhiên, tuy nhìn Hạ An nói nhưng trong đầu lại hiện lên cô bé khác.

Thịnh tổng có lẽ không biết, ở trước mặt người ta nói muốn ngủ với 'nhà' người ta có bao nhiêu thú vị.

Diệp Quan đang cầm ly thủy tinh trong tay, thoáng siết chặt.

Thịnh Như Khởi quay đầu nhìn Diệp Quan, thấy khuôn mặt bình tĩnh của đối phương lạnh lùng nhìn mình 

Có một loại áp suất thấp không tên bao trùm.

Thấy phản ứng này của Diệp Quan, Thịnh Như Khởi nhếch miệng cười:

"Coi trọng cô bé kia?"

Diệp Quan nhìn chằm chằm Thịnh Như Khởi một lúc, không nói gì.

"Cũng phải, có khi người được cậu coi trọng vẫn còn chưa sinh." Thịnh Như Khởi trêu chọc nói, nàng nhấp ly rượu, cùng Diệp Quan nói mấy chuyện này đúng là vô vị, người ta là tiên nữ không dính khói bụi hồng trần mà.

Cho dù Diệp Quan đời này một mình, Thịnh Như Khởi cũng thấy không lạ. Nhưng nếu Diệp Quan thật sự cô độc một mình thì áy náy của nàng dành cho Diệp Quan cũng vĩnh viễn không tiêu tan...

Từ tận sâu trong lòng, Thịnh Như Khởi vẫn luôn hi vọng có người có thể thu phục được Diệp Quan.

Quán bar ánh đèn lập loè.

Uống xong ly rượu cuối cùng, Hạ An một mình gục xuống bàn rầu rĩ, cảm giác nặng nề uể oải bao trùm. Thật ra từ lâu đã không muốn cuộc sống kiểu này, nhưng chỉ có thể cắn răng, từng ngày vượt qua.

Giống như ngày thứ hai luôn phải đến

Cuộc sống tuần hoàn không ngừng tiếp diễn. Để Hạ An có thể cố gắng đến tận bây giờ có lẽ là niềm tin, nàng tin tưởng sẽ có ngày nàng thoát được cảnh ngộ này.

Diệp Quan nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Hạ An, muốn ngoảnh mặt làm ngơ nhưng rồi lại theo bản năng quan tâm đến nàng. Ban ngày đi bệnh viện, tối đến ở quán bar, có phải nàng nghĩ mình là người sắt, không cần nghĩ ngơi không?

Qua hai ly rượu.

Thịnh Như Khởi có chút đứng người không yên.

Diệp Quan thấy Thịnh Như Khởi đột nhiên đứng dậy, hỏi: Làm gì vậy?

Thịnh Như Khởi nhìn nhìn Hạ An,  nụ cười quyến rũ động lòng người: Cậu nói xem?

Trêu hoa ghẹo nguyệt là tác phong của Thịnh Như Khởi.

Thịnh Như Khởi có bao nhiêu sức hút với phụ nữ, Diệp Quan biết rõ. Nhưng trước đây Thịnh Như Khởi không phải như vậy, không biết tại sao tuổi càng lớn lại càng đổ đốn.

Tiếp đó Diệp Quan thấy Thịnh Như Khởi đi về phía Hạ An.

Diệp Quan cúi đầu, mất tập trung hớp một hớp nước, quả thật vô vị, sau này không cần lại tới đây.

Có người chạm vào bả vai của mình, Hạ An ngẩng đầu nhìn, là một người phụ nữ xa lạ.

Tuy trước đây đã từng gặp mặt Thịnh Như Khởi một lần nhưng Hạ An không có ấn tượng, mỗi ngày nàng giao thiệp với quá nhiều người 

"Không thoải mái sao?"

Thịnh Như Khởi nửa ôm bả vai Hạ An, cực kỳ dịu dàng nói, kín đáo nhìn mặt đối phương.

Đẹp mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!