Người lúc nào cũng cười tươi như hoa, thật ra vẫn luôn một mình chống đỡ một góc bầu trời
Chương: 13
"... em có điều kiện."
Nghe Hạ An nói vậy, Diệp Quan hơi nhướng mày: Miễn hợp lý.
"Em cũng cần chị giúp đối phó với người nhà." Nếu không vì vấn đề này, đêm nay Hạ An sẽ không chủ động gọi cho Diệp Quan, nếu mình có bạn gái thì có thể tránh được khá nhiều phiền toái.
Diệp Quan suy nghĩ một lít: Có thể.
Còn có...
Hửm?
"Tiền chữa bệnh cho cha em..." Hạ An chậm rãi nói: Tự em gánh
Cô chắc chắn? Diệp Quan hỏi ngược lại.
Cô cho Hạ An cơ hội cân nhắc, tuy cô không biết rõ tình hình đối phương, nhưng có thể hiểu được tình hình kinh tế của Hạ An, tuyệt đối không chút lạc quan.
Chắc chắn.
Hạ An kiên định trả lời.
Nếu như nói cuộc hôn nhân này đơn thuần chỉ là cuộc giao dịch, vậy Hạ An hi vọng lần giao dịch chí ít cũng công bằng.
Nàng biết Diệp Quan không thiếu tiền, chỉ cần một bút cũng đã có thể đưa ra số tiền nàng phải sứt đầu mẻ trán mới làm ra, đối với đối phương mà nói số tiền này chỉ như muối bỏ biển, nhưng nàng lại không thoải mái.
Khuôn mặt quật cường kia hiện lên trong đầu Diệp Quan.
Người lúc nào cũng cười tươi như hoa, thật ra vẫn luôn một mình chống đỡ một góc bầu trời.
Hạ An là người như vậy, đúng không?
Theo ý cô.
'ừm.
"Đạt được mục đích chung, Hạ An thoải mái không ít. Nói đến cùng, chỉ là diễn kịch thôi mà. Nàng rất có kinh nghiệm, ngày thường vì phần trăm hoa hồng ở Dạ Sắc, cùng người khác nói chuyện uống rượu ám muội cũng đều là đang diễn đó thôi. Đúng là bị hiện thực bức thành diễn viên."Hẹn gặp mặt nói cho rõ.Được..."
Thời gian gặp mặt là mười giờ tối thứ tư, cũng là hai ngày sau.
Ban ngày Hạ An phải đến bệnh viện, buổi tối còn phải theo chương trình học, cơ bản là không có thời gian rảnh, Hạ An cũng không biết Diệp Quan làm cái gì, nhưng nhìn cô hình như cũng rất bận rộn.
Cúp điện thoại.
Hạ An dựa vào ghế nhìn trần nhà chằm chằm, vẫn chưa thực sự hoàn hồn. Nàng vẫn nhớ ngày đó Diệp Quan nói 'Chúng ta kết hôn đi', nàng đã cảm thấy quá sức hoang đường, làm sao có khả năng đây ...
Nhưng ba ngày sau thì ván đã đóng thuyền.
Hạ An xoa xoa thái dương híp mắt lại nghỉ một chút, lại tiếp tục vùi đầu vào sách vở
Thật giống như chẳng có gì bất thường......
Thứ tư, đêm dần khuya.
Quán bar lại bắt đầu náo nhiệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!