Sau khi quay phim kết thúc, Thời Yên ngồi xe bảo mẫu của Lục Cảnh Nhiên, theo chân bọn họ cùng trở về khách sạn dừng chân. Nhân viên đoàn phim rất nhiều, như trợ lý đều là ở cùng với trợ lý khác, Lục Cảnh Nhiên khẳng định không muốn Thời Yên ở cùng phòng với người khác, Đàm Ninh liền giúp cô đặt một phòng riêng. Đương nhiên, chi phí cũng là chính bọn họ gánh vác.
Căn cứ yêu cầu của Lục Cảnh Nhiên, anh đặt phòng của Thời Yên và của anh ở cùng tầng. Thời tiết nay quay phim một ngày, cả người đều dính dính, Lục Cảnh Nhiên vừa đến phòng lập tức đi tắm rửa. Đàm Ninh dẫn Thời Yên tới phòng cô, thuận tiện giao thẻ phòng cho cô: "Vậy em thu thập trước, đợi chút lại đây tìm bọn anh."
Anh nghĩ tới, Lục Cảnh Nhiên tắm rửa xong, khẳng định sẽ đi tìm Thời Yên, cùng với để cậu ta chạy tới phòng Thời Yên, không bằng để Thời Yên tới tìm cậu ta —— trợ lý xuất hiện trong phòng minh tinh so với minh tinh xuất hiện trong phòng trợ lý bình thường hơn!
"Được ạ." Thời Yên nhận thẻ phòng, đang chuẩn bị vào cửa, Đàm Ninh lại ở sau gọi cô lại.
"Chờ một chút." Anh lấy một bức thư từ trong tập văn kiện, đưa tới trêи tay Thời Yên, "Đây là hôm trước Cảnh Nhiên bảo anh chuyển phát nhanh cho em, anh nghĩ đến hôm nay em sẽ tới đây nên không gửi. Cất cẩn thận, thư tình của Lục ảnh đế."
"…… Cảm ơn." Thời Yên nhận thư, Lục Cảnh Nhiên vì giấu tai mắt người khác, muốn gửi thư tình đều để Đàm Ninh làm thay, Thời Yên vốn dĩ không cảm thấy có cái gì, nhưng hiện tại Đàm Ninh giáp mặt đưa cô thì có chút cảm thấy thẹn.
Đàm Ninh cũng rất không vừa lòng với chuyện này: "Em nói đã là thời đại nào rồi mà còn người thích lấy giấy viết thư tình? Trước mặt người khác cậu ta là nam thần cao lãnh, sau lưng lại buồn nôn không chịu được, sao em chịu được cậu ta cơ chứ?"
Thời Yên trừng mắt nhìn anh một cái: "Anh không được nói anh ấy như vậy, em thích anh ấy viết thư tình cho em đấy, sao nào!"
Đàm Ninh: "……"
Không ra sao, hai vợ chồng này anh một người cũng không thể trêu vào.
Thời Yên đi vào phòng, hành lý cũng không buồn mở ra, mở thư tình Lục Cảnh Nhiên cho cô trước.
"Vợ, anh đã thuận lợi đến địa điểm quay phim. Phong cảnh nơi này rất đẹp, nhưng anh thấy cái gì cũng giống bóng em, mây trêи trời giống em, hoa dưới tán cây giống em, ngay cả ảnh ngược của anh trong sông cũng là em. Tối nay có thể muốn em một ngàn lần, anh mới có thể đi vào giấc ngủ."
Thời Yên: "……"
Lục Cảnh Nhiên vì sao lại khiêu khích như vậy!
Cô cầm thư, đích thân lên mạng lục soát một chút, mấy câu này thật đúng là không phải trêи mạng, đều là của riêng Lục ảnh đế.
…… Anh đại khái là thi nhân bị diễn phim làm chậm trễ.
Thời Yên cất thư cẩn thận, cầm bộ quần áo sạch sẽ ra, cũng đi tắm rửa một cái. Lúc ra ngoài, vừa lúc nhận được điện thoại Lục Cảnh Nhiên gọi tới, bảo cô tới phòng anh.
Đàm Ninh cũng ở trong phòng Lục Cảnh Nhiên, Thời Yên tới, ánh mắt Lục Cảnh Nhiên nhìn về phía Đàm Ninh càng đâm người hơn: "Vợ tôi tới, cậu còn không đi?"
"……" Khoé miệng Đàm Ninh giật một chút, mở miệng nói, "Vợ cậu tới, tôi càng không thể đi."
Tất cả mọi người đều là đàn ông, đừng tưởng rằng anh không biết cậu ta muốn làm cái gì.
"Lục ảnh đế, tôi nhắc nhở cậu một chút, nơi này là khách sạn, người đoàn phim đều ở nơi này, cậu tốt nhất khống chế bản thân cậu một chút."
Tâm trạng Lục Cảnh Nhiên cực kỳ khó chịu, thật vất vả lừa vợ tới, còn bảo anh khống chế một chút? Vậy đây không phải còn thảm hại hơn trước sao. "Chúng tôi có thể đổi khách sạn."
"……" Đàm Ninh cười ha ha, "Đặc biệt quá chỉ có hai loại kết cục, một, bị người ta nói chơi lớn, lên hot search; hai, bị paparazzi nhìn thẳng, moi ra tin tức lớn, lên hot search."
Lục Cảnh Nhiên: "……"
Thời Yên trấn an nói: "Không sao, anh Đàm cứ ở đây đi, em vừa vặn có một số việc muốn thương lượng với bọn anh."
Lục Cảnh Nhiên kéo cô ngồi xuống sô pha, còn lấy hộp sữa bò cho cô: "Chuyện gì?"
"Ờ……" Thời Yên tổ chức ngôn ngữ một chút, "Trước đó không phải anh đề cập với em muốn công khai quan hệ sao? Tối đó chị nói với em, thái độ trong nhà đã mềm mỏng hơn, chúng ta đi nhận sai, chuyện này hẳn là sẽ đi qua, nếu hiện tại anh còn muốn công khai, chúng ta có thể chọn thời gian, công bố?"
Thời Yên châm chước nói hết lời này, Lục Cảnh Nhiên còn chưa có phản ứng, Đàm Ninh đã dẫn đầu nói: "Tôi phản đối hôn sự này!"
Thời Yên: "……"
Lục Cảnh Nhiên nghiêng đầu, nhìn Đàm Ninh một cái. Trêи lưng Đàm Ninh phát lạnh, vẫn ngạnh cổ nói: "Thời gia không hề phản đối hai người, đây đương nhiên là chuyện đáng mừng, nhưng lúc này, tuyệt đối không phải thời cơ tốt nhất để công bố."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!