Chương Tổng nhất định phải đi xe đạp đôi du ngoạn thành La Mã, bởi vì vừa nhìn thấy Bùi Diễm ôm eo Trang Sir một cách rất quyến rũ và đi ngang qua. Ánh mắt ghen tị của anh nóng rực, lại còn trẻ con đến mức một hai phải đi xe đạp.
Bùi Dật là dằn lại xúc động kéo kéo eo vị ông chủ điên cuồng này đi, biết là không nên trắng trợn mà lộ mặt trên đường phố.
Hắn chỉ muốn cùng người yêu của mình chia sẻ hai ly kem, anh một miếng, tôi một miếng cho đến khi hai viên kem đều bị liếm xong. Hắn trang bị rất đầy đủ, mang kính râm và đội mũ tròn, kẻ mắt, tô son và gắn mi giả hóa trang thành một thanh niên hippie đường phố vốn là đặc sản của địa phương, làm cho Chương tổng sắp không nhận ra.
Nhìn kỹ vài lần, Chương Thiệu Trì nhận xét: "Em không trang điểm vẫn tốt hơn, giống như trước đây, là đẹp nhất."
"Vớ vẩn gì vậy?" Đội trưởng Bùi kiêu ngạo, "Tôi đương nhiên nhìn đẹp nhất rồi."
Bóng tối bao trùm những chiếc ghế đôi nửa hở của rạp chiếu phim. Những người dùng nhiệt tình đã lâu không gặp mà ôm nhau, đốt cháy bầu không khí nóng xung quanh …
Rạp chiếu phim cũ kỹ quanh năm chiếu đi chiếu lại một bộ phim 《 Casablanca 》, Trên màn ảnh lớn mỹ nhân đoan trang như ngọc thoáng nhìn xinh đẹp, ánh mắt động lòng người. Ánh sáng màu xám trắng quét qua trên màn ảnh lớn, chiếu vào góc mắt ẩm ướt của Bùi Dật, cổ họng đang trượt, áo sơ mi mở một nửa…
Vách ngăn được dựng lên giữa những chiếc ghế đôi, dù chỉ hơi che khuất tầm nhìn bên ngoài cho bọn họ. Nhưng cũng không có ai muốn xem bọn họ, các cặp đôi cũng đang say sưa hôn nhau.
Bùi Dật đưa lưng về phía màn ảnh, như là đang cưỡi trên đùi Chương Thiệu Trì, một đôi chân dài kẹp lấy thân hình cao lớn và rắn rỏi trước mặt. Theo cách mà người đàn ông của hắn yêu thích nhất, áo khoác đã được lột ra cuốn lấy hai tay hắn, đem hai tay cố định ở phía sau.
Bị hôn liếm cuồng nhiệt làm hắn muốn tuôn ra rên rỉ. Hai "hạt đậu" trắng hồng của hắn càng thêm mê người dưới đầu lưỡi chọc ghẹo. Ngực, bụng và rất nhiều nơi đều bị nhu tình vuốt ve qua tạo ra một tầng sương ướt át làm cả người trướng lên sắp chịu không nổi.
Người đàn ông này ban nãy vẫn còn tính trẻ con, lúc này lại bộc phát thú tính quá độ. Chương Thiệu Trì mạnh mẽ kéo cà vạt của mình ra, quấn quanh mặt Bùi Dật một vòng bịt miệng hắn lại.
Cà vạt thắt chặt giữa môi trên và môi dưới làm hắn không thể nói chuyện được. Chương tổng lại kéo cà vạt về phía sau…
"Ừm…"
Đầu Bùi Dật cũng buộc phải ngả về phía sau, cả người ngã về phía sau, chỉ có cái mông bị một đôi tay to lớn đè lên hông, liền lõm thành bộ dáng mê người của con cừu non đang xòe ra. Cổ và ngực không ngừng nhấp nhô giữa hơi thở kịch liệt, lộ ra đường nét cơ thể trần trụi hoàn hảo.
Quá đẹp. Mí mắt của Chương Thiệu Trì dâng lên kích động đỏ rực, phủ đầy bụi dục vọng như đang phun trào! Anh động tình âu yếm vuốt ve cơ thể hoàn mỹ, vuốt ve đôi mắt và đôi môi ẩm ướt của Bùi Dật. Họ nhìn nhau đắm đuối, ánh mắt đau thương lại yêu thương dây dưa như đang khẩn cầu nhiều hơn nữa từ người mình yêu.
Anh bắt đầu không ngừng đỉnh vào phần thân dưới của Bùi Dật, làm hắn cảm nhận được phản ứng sinh lý bốc lửa. Một tiếng rên rỉ trầm thấp giữa môi và răng bị trói chặt của Bùi Dật tuôn ra và sau đó không thể dừng lại được, phát ra những âm thanh nghẹn ngào vỡ nát theo tiết tấu của động tác. Tay anh bắt đầu thăm dò vào sâu trong quần hắn, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua như kén bao lấy, vuốt ve dục vọng đang ngẩng cao đầu của hắn, bức cho hắn phải run rẩy, muốn tránh thoát muốn chạy trốn, nhưng cũng muốn cầu xin nhiều hơn nữa, hai người gần như mất kiểm soát…
Trong bóng tối bốn mắt nhìn nhau, lúc này ngay cả loại lý do "giao dịch tình báo" để tự lừa dối mình cũng không cần. Còn lý do gì nữa không?
Một đường đi tới lửa địa ngục, không sợ hãi bất kỳ gian ác cùng thế lực hung tàn nào, vĩnh viễn đeo mặt nạ sắc bén, tàn nhẫn, trụy lạc trước mặt người ngoài. Nhưng sau khi cởi bỏ chiếc mặt nạ này, lại cam tâm tình nguyện đầu hàng, lấy lòng anh giống như mèo tựa vào trong lòng ngực…… Chương Thiệu Trì ôm lấy đứa nhỏ mà anh yêu quý, cả người cũng phát run, đây là sự thỏa mãn to lớn khi chiếm hữu được mà bất kỳ người đàn ông nào cũng đều mê luyến.
Hai người yêu nhau, cuối cùng sẽ trở nên tầm thường và thỏa mãn nhục dục lẫn nhau, đầu hàng và chinh phục thể xác lẫn nhau.
Ngay cả Bùi Diễm cũng không hiểu tại sao người ca thông minh, tài giỏi, trẻ trung và xinh đẹp của mình bao năm qua lại bị người đàn ông này ám ảnh nhưng lại có tình cảm sâu đậm với người đàn ông này?…… Bởi vì khi bị chinh phục, trói buộc dữ dội và thô bạo như vậy mới có thể nghiền nát từ sâu thẳm của tâm hồn ra một chút ướt át, một chút nhiệt độ; hắn mới nhận thức được đau đớn và sự sống trên cơ thể của mình.
Cảm giác đau đớn mới cảm nhận được còn sống.
Nước miếng theo khóe miệng bị siết chặt chảy xuống cổ, Bùi Dật thở hổn hển. Hắn cần loại nhận thức này để hỗ trợ bản thân.
"Đừng sợ, bảo bối." Anh nhẹ giọng dỗ dành hắn, "Tôi sẽ bảo vệ em, không để cho em phải lo lắng sợ hãi. Bảo bối……"
Vừa dứt lời, đèn đỏ của đồng hồ nhấp nháy và rung nhẹ.
Bùi Dật không nhìn đồng hồ, hai tay ở sau lưng trực tiếp ấn xuống. Đồng chí Tiểu Phạm lải nhải nói: "Thật ngại quá đội trưởng, tôi sai rồi, tôi đáng chết! Người của Bộ phận La Mã muốn cung cấp thông tin tình báo cho anh, Giuliano đã tìm chúng tôi để kết nối."
Đáy mắt Chương Thiệu Trì hiện lên chút thất vọng, nhiệt còn chưa lui.
Một khoảnh khắc vui vẻ vụn trộm và ấm áp chỉ thoáng qua, vốn còn muốn mang bảo bối đến một xưởng làm giày ở ngoại ô thành La Mã, muốn cùng Tiểu Bùi làm nhiều chuyện ngọt ngào giữa người yêu
Đội trưởng Bùi kéo cà vạt ngoài miệng ra, và dùng ngón giữa liếm nước bọt của nhau, nụ hôn cuối cùng dừng trên mí mắt Chương tổng, vội vàng chạm vào một chút, cũng rất không nỡ……
Hai người bọn họ cố ý một trước một sau đi ra ngoài.
[ Văn phòng phân tích tình báo của chi bộ phận La Mã: Dựa trên dấu vết kiểm tra chi tiết tại hiện trường vụ án ở Napoli, bước đầu có thể xác nhận rằng hai vụ: tấn công nhà hát và vụ tai nạn xe được thực hiện bởi cùng một nghi phạm. Nghi phạm có khả năng chạy trốn về phía Venice thông qua tuyến đường Napoli
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!