Chương 22: Mỹ nhân kế

Cảnh Đường Vân cong môi cười, thấy xung quanh không có ai bèn rón rén kiễng chân hôn nhẹ lên mặt hắn, chớp đôi mắt đẹp long lanh, nhẹ giọng hỏi: "Vậy phu quân có thể đồng ý với em một yêu cầu được không?"

Thừa Tuyển Doãn mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, dù sao Cảnh Đường Vân cũng là người dễ ngại, hiếm khi chủ động như vậy. Nhưng hắn lúc này lại có cảm giác như đang dẫm lên mây, cả người lâng lâng, lý trí còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã theo bản năng gật đầu: "Được."

Một lúc sau, nghe xong yêu cầu của Cảnh Đường Vân, Thừa Tuyển Doãn hỏi lại:

"Đường ca nhi, em có thể hỏi lại vấn đề vừa nãy không?"

"Câu nào cơ?"

"Cái câu phu quân có thể đồng ý với em một yêu cầu không ấy..."

"Không thể."

Thừa Tuyển Doãn: "…"

Bị sắc đẹp làm mờ lý trí! Vừa rồi hắn sao lại có thể dễ dàng trúng chiêu mỹ nhân kế của Đường ca nhi như vậy!

Hắn thử lật kèo: "Lúc con người ta không tỉnh táo mà trả lời thì không tính."

Cảnh Đường Vân ngẩng mặt nhỏ lên, "Phu quân, nếu mình nuốt lời, tôi sẽ rất buồn đó."

Thừa Tuyển Doãn nhìn không thấy chút buồn nào trên mặt cậu, chỉ thấy đầy vẻ uy h**p, kiểu uy h**p phu quân mà phản bội tôi thì tôi khóc cho mình xem. Hắn thật sự không đỡ nổi kiểu này, nhưng vẫn cố gắng vùng vẫy lần cuối: "Cảnh Đường Vân, việc gì tôi cũng có thể hứa với mình, trừ việc này."

Hắn nghiêm mặt, cố làm ra vẻ nghiêm túc: "Đường ca nhi, tôi không quan tâm thành danh của mình tốt xấu ra sao, tôi chỉ quan tâm đến em."

Cảnh Đường Vân đáp: "Nhưng em quan tâm."

Cũng như phu quân đau lòng cho cậu, cậu cũng đau lòng vì những bất công mà phu quân từng phải chịu đựng.

Thừa Tuyển Doãn cố tình lạnh mặt: "Vẫn là không được."

Hàng mi Cảnh Đường Vân khẽ run, mặt nhỏ nhăn nhó, trông vô cùng tội nghiệp: "Phu quân, mình đang nạt em sao?"

Thừa Tuyển Doãn: "... Tôi đồng ý."

Cảnh Đường Vân cười ngọt ngào, vùi đầu vào lòng hắn cọ cọ: "Phu quân là tuyệt nhất!"

Thừa Tuyển Doãn: "…"

Mang lên gương mặt không biểu cảm, hắn xoa rối bù mái tóc của cậu: "Đường ca nhi, bàn bạc với em cái này."

"Phu quân, mình nói đi."

"Sau này lúc thương lượng chuyện gì, có thể đừng dùng mỹ nhân kế với tôi không?"  Mỹ nhân kế đến từ Đường ca nhi, hắn thật sự không chống đỡ nổi.

"Em có dùng mỹ nhân kế gì đâu." Cảnh Đường Vân cười tít mắt, "Phu quân là vì đau lòng cho em nên mới đồng ý với em đó."

Trong lòng cậu rất rõ, cậu có thể "trăm trận trăm thắng" chỉ là vì phu quân không nỡ.

Thừa Tuyển Doãn: "…" Câu này ý là lần sau vẫn tiếp tục dùng.

Hắn nhíu mày: "Đường ca nhi, em có ngửi thấy mùi gì khét không?"

Cảnh Đường Vân buông hắn ra: "Ối, phu quân, mình đang rang gì thế?"

"Mè đấy."

Cảnh Đường Vân: …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!