Chương 72: Phiên ngoại 1: Nghiêm Tuân x Tạ Y. 2

"Cheers!"

Tạ Y  nâng cao ly rượu nhẹ nhàng cụng ly cùng Chu Minh Hiên.

Chu Minh Hiên đã bao cả phòng ăn dưới lầu một này, bởi vậy chỉ có hai người bọn họ. Âm nhạc du dương, ánh đèn êm dịu, bầu không khí cũng được chuẩn bị kĩ lưỡng.

"Chào mừng anh trở về." Tạ Y cười nói: "Lần này dự định ở lại bao lâu?"

"Chuyện này… Phải xem  tình hình và người ấy mới biết được." Chu Minh Hiên không nói thẳng tên người đó ra.

Tạ Y thầm nghĩ, người?

"Nào nói về hoạt động công ích của chúng ta đi, ngày mai em phải xuất phát đi tới Quý Châu?"

Tạ Y gật đầu.

"Anh có thể đi cùng em luôn." Chu Minh Hiên cười nói: "Dù thế nào anh cũng phải tham dự. Tuy rằng anh không phải bác sĩ, nhưng đi làm việc vặt hỗ trợ cũng không tệ."

Thực ra hoạt động của Tạ Y chính là cùng những bác sĩ ở nhiều địa phương khác đến một địa điểm được định sẵn tiến hành hội chẩn và trị liệu, giúp đỡ càng nhiều dân chúng không điều kiện chạy chữa càng tốt.

"Chúng ta đi cùng nhau có thể chiếu cố quan tâm lẫn nhau." Chu Minh Hiên cười híp mắt nói: "Chờ lát nữa anh đưa em về nhà nhé."

Tạ Y kinh ngạc nói: " Nghiêm Tuân nói rồi anh ta muốn đưa em về."

Thực tế gần đây trên dưới cậu đều bị Nghiêm Tuân giở tính ép buộc, cuối cùng đành phải dứt khoát thỏa hiệp, hưởng thụ việc có  tài xế riêng phục vụ đưa đón.

"Thật sao?" Chu Minh Hiên nhìn ra bên ngoài thấy sắc trời mây đen dày đặc,  bất cứ lúc nào cũng có thể mưa, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói: "Rất muộn rồi."

"Anh ta cũng không chú ý đến điều đấy đâu." Tạ Y lắc lắc đầu.

Chờ đến khi hai người xuống lầu, quả nhiên thấy xe của Nghiêm Tuân đã đỗ ở một bên, Nghiêm Tuân đang dựa vào đầu xe cầm điện thoại di động chơi.

Một tay Chu Minh Hiên đỡ eo Tạ Y, một tay mở cửa xe cho cậu.

Hai mắt Nghiêm Tuân híp lại, tiến lên dùng sức đè tay Chu Minh Hiên lại.

Chu Minh Hiên bị đau rút tay về, phất phất tay nhíu mày nói: "Nghiêm tiên sinh có phải là  anh quản quá nhiều chuyện rồi không?"

"Em ấy là người của tôi, tôi có quản thì làm sao?"

Chu Minh Hiên nhíu mày nói: "Tôi nhớ là Y Y đã nói với tôi rằng, hai người đã chia tay."

"Dù có chia tay thì cũng không tới lượt anh đến quản."

Tâm trạng Nghiêm Tuân chìm xuống.

Nhìn thái độ này, quả nhiên Chu Minh Hiên vẫn còn yêu Tạ Y!

" Tạ Y là nam!" Nghiêm Tuân hung ác nói: "Anh biết không?"

"Tôi biết." Chu Minh Hiên nhún vai.

Nghiêm Tuân kinh ngạc.

"Chỉ có anh mới để ý tới chuyện này thôi." Đáy mắt Tạ Y buồn bã, hất tay Nghiêm Tuân nói: "Đêm nay Minh Hiên đưa tôi về là được, không làm phiền anh đâu."

Nghiêm Tuân thấy trong mắt Tạ Y có nỗi bi thương sượt qua, mới ý thức được mình nói sai rồi, vốn dĩ muốn giữ lại cậu lại, nhưng đã thấy Tạ Y rời đi rồi.

Hai bàn tay Nghiêm Tuân siết chặt thành nắm đấm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!