Một năm sau, thời điểm diễn ra Liên hoan phim long trọng cuối cùng cũng đã đến.
Lúc này tuyết vừa tan, khí hậu đang dần dần trở nên ấm áp.
Bên trong đại sảnh ánh đèn óng ánh, truyền thông và những nghệ sĩ, minh tinh mặc những bộ quần áo hoa lệ đi đi lại lại.
Thư Loan và Tưởng Hạo sóng vai ngồi ở dưới đài, thỉnh thoảng nói chuyện với nhau vài câu, thỉnh thoảng sẽ hàn huyên cùng những người khác. Đường Tịch cũng kéo cánh tay của Diệp Triều, đang trong kỳ tân hôn nên trông hai người rất ngọt ngào tìm đến Thư Loan và Tưởng Hạo nói chuyện.
Hôm nay Đường Tịch mặc một cái váy cúp ngực với đuôi váy dài, nhìn duyên dáng sang trọng, người đàn ông bên cạnh mặc trên người bộ âu phục đi giày da lịch lãm, trông hai người cực kỳ xứng đôi.
Thư Loan cười nói: " Ngày hôm nay cô rất đẹp."
"Cảm ơn." Đường Tịch chớp mắt nhìn, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Không thấy chứ?"
Thư Loan và Tưởng Hạo cùng nhau lắc đầu.
Diệp Triều gõ gõ đầu Đường Tịch nói: "Mới ba tháng, sao có thể nhìn ra."
"Trước kia khác! Dù sao em cũng gầy mà." Đường Tịch được nước làm tới tranh thủ sờ sờ hông của mình.
"Hạo ca! Loan Loan!"
Một người phụ nữ đi về phía bọn họ.
"Đường Đường tỷ, Diệp Triều ca!" Bùi Huyên Huyên mặc một chiếc váy màu đỏ rực, cười với hai người nói: "Ngày diễn ra hôn lễ của hai người tôi không thể đến được, thật sự rất xin lỗi."
"Không có chuyện gì, chúng tôi cũng đã nhận được món quà rồi, có lòng." Diệp Triều lắc lắc đầu.
Đường Tịch cũng vỗ vỗ bả vai Bùi Huyên Huyên nói: "Không sao đâu! Bây giờ Huyên Huyên của chúng ta cũng là đại minh tinh rồi, lịch trình còn bận hơn tôi rất nhiều nha."
Bùi Huyên Huyên ngại ngùng cúi đầu.
Diệp Triều để ý thấy đạo diễn Renault Kafka vừa đến, liền nói với Thư Loan nói: "Cậu có muốn đi chào hỏi đạo diễn Kafka không?"
Bùi Huyên Huyên cũng nói: "Tôi đã xem bộ phim điện ảnh của đạo diễn Renault Kafka mà cậu đóng, thật sự thật sự thật sự quá tuyệt! Tôi cảm thấy bộ phim được đề cử lần này nhất định sẽ nhận được giải thưởng lớn!"
"Xin nhận lời chúc tốt lành của cô." Thư Loan mỉm cười, đứng dậy đang muốn đi về phía Renault, nhưng đúng lúc này người dẫn chương trình lại chuẩn bị lên sân khấu.
"Sẽ bắt đầu ngay bây giờ rồi, chờ một lúc đi."
Những người còn lại cũng ngồi vào vị trí của mình.
"Thưa quí ông quí bà và các vị tiên sinh nữ sĩ, chào buổi tối…"
Tưởng Hạo nhìn di động, cúi đầu nói với Thư Loan nói: "Schilling và Albert đã ở sân bay, anh đã đưa chìa khóa nhà cho hai người rồi, chờ lát nữa về nhà chúng ta lại đi tìm hai người họ."
Thư Loan gật đầu.
Bọn họ đã hẹn trước với hai vị trưởng bối trong nhà, ngày mai sẽ cùng nhau đi xem hôn phục, hơn nữa tiếp đó sẽ là hôn lễ cũng phải nhờ hai người giúp đỡ trong việc chuẩn bị.
Đại diện ban giám khảo giám định và thưởng thức các tác phẩm của liên hoan phim lên sân khấu đọc diễn văn, trao giải… Từng phần từng phần của lễ trao giải đang lần lượt diễn ra trên sân khấu.
Chờ mãi mới đến phần khiến người ta hồi hộp lo lắng nhất, ngữ khí của người dẫn chương trình cũng bắt đầu trở nên hưng phấn.
"Tiếp theo, chính là phần hồi hộp và được chú ý nhất trong đêm nay, lễ trao giải thưởng cao nhất! Năm nay cúp vàng Ảnh Đế và Ảnh Hậu sẽ rơi vào tay diễn viên nào đây?"
"Chúng tôi xin mời Ảnh Hậu tiền nhiệm diễn viên — biên kịch Đường Tịch lên sân khấu trao giải cho nữ diễn viên xuất sắc nhất!"
Đường Tịch lên sân khấu, nhận lấy phong thư từ người dẫn chương trình, sau đó liếc mắt nhìn và cười nói: "Diễn viên nữ đoạt giải Ảnh Hậu năm nay nằm trong dự đoán của mọi người, là một cô gái xinh đẹp hào phóng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!