Các chương trình thực tế có sự tồn tại rất vi diệu, với mô típ là thử thách IQ và EQ (*) của những minh tinh tham gia. Nếu có biểu hiện tốt, thu hút tỉ lệ người xem cao, thì bạn có thể trở nổi tiếng hơn rất nhiều; nếu có biểu hiện không tốt, sẽ bị hắc (**) tới mức không thể ngẩng mặt lên được. Giống chơi game vậy, bạn chơi quá tích cực thì người ta sẽ nói bạn quá hiếu thắng, không biết nhường người khác; bạn chơi không tích cực thì lại mắng bạn xem thường người khác, không tôn trọng tiết mục của chương trình và không tôn trọng khán giả.
(*) IQ: là viết tắt của cụm từ "lntelligent Quotient" trong tiếng anh, có nghĩa là chỉ số thông minh. Là một khái niệm được đưa ra vào cuối thế kỷ 19 bởi nhà khoa học Francis Galton người Anh.
Chỉ số IQ là một tính trạng số lượng được dùng để định giá trị thông minh của một người.
EQ: là viết tắt của Emotional Quotient có nghĩa là chỉ số cảm xúc – Một tính trạng số lượng được dùng để đo lường trí tưởng tượng, sáng tạo của một người.
(**) Hắc: Vin vào sai lầm của minh tinh mà bôi nhọ người ấy, có khi là là một sai lầm nho nhỏ nhưng có thể tạo thành scandal lớn.
Các chương trình truyền hình thực tế diễn ra ngoài trời như «Những người vĩ đại» vẫn được định nghĩa bằng cụm từ "Chuyên nghiệp". Thậm chí còn khá khó khăn vì người chơi phải trải nghiệm những nghề nghiệp đặc biệt ở các quốc gia khác nhau.
Đây cũng là lần đầu tiên Thư Loan tham gia chương trình thực tế.
Chung quy lại thì bất cứ chuyện gì cũng sẽ có lần đầu tiên.
Thư Loan suy nghĩ một chút, rồi gửi tin nhắn bảo Sương Sương chuẩn bị hành lý cho mình. Tin nhắn vừa gửi đi không tới mấy phút sau, di động liền vang lên.
"Loan Loan! Tối mai chúng ta sẽ có cuộc họp bàn về sản phẩm mới tung ra thị trường của hãng đồng hồ đeo tay Gixx, cậu nhớ không?"
"Ừm."
"Biết rồi thì sau khi kết thúc chương trình cậu chớ vội đi, chúng ta mời ông chủ của hãng đó một bữa cơm?"
Thư Loan nói: "Tôi có hẹn rồi."
"… Ai?" Sương Sương rất khiếp sợ, Thư Loan có hẹn riêng cơ à?
"Tưởng Hạo."
Đầu bên kia của di động im lặng một lúc, sau đó Sương Sương mới nói: "Loan Loan, cậu có nghĩ tới hay không, gần đây Tưởng Hạo cứ thân cận cùng cậu là vì mục đích gì?"
Thư Loan hơi nhíu mày.
"Tưởng Hạo là người mới xuất đạo, cứ thân thiết cùng cậu mãi thì cũng sẽ có lợi cho anh ta. Có điều anh ta thật sự đã cứu cậu một mạng, ngày mai cậu lấy phần ân tình trả lại anh ta đi, sau đó không nên dây dưa có liên quan gì nữa, đừng để bị lợi dụng."
Trong đầu Thư Loan hiện lên khuôn mặt ôn hòa của Trình Tu Hảo.
Nhưng Tưởng Hạo không phải hắn, hai người bọn họ cũng không giống nhau. Thư Loan tùy ý "Ừ" một tiếng, liền cúp điện thoại.
Chuyện mà Sương Sương gọi là ân tình chính là để cho Tưởng Hạo tham gia vào buổi họp báo diễn ra vào ngày hôm sau cùng với Thư Loan. Hai người sẽ cùng nhau đứng ở trên sân khấu chụp ảnh, kí tên v….v. Bộ phim của Tưởng Hạo cũng sắp phát hành, nếu bây giờ có thể xuất hiện trong cùng một khung hình với Thư Loan sẽ có lợi cho bộ phim sắp ra mắt, khiến cho nó trở nên nổi tiếng hơn.
"Chúng tôi xin mời người phát ngôn đại diện cho sản phẩm mới lần này — Thư tiên sinh và người tới đây góp vui — Tưởng tiên sinh lên sân khấu"
Bên trong đại sảnh của khách sạn treo đầy bóng bay màu vàng, ánh đèn rực rỡ và đám đông nhộn nhịp. Trong sự cổ vũ của người hâm mộ, Thư Loan và Tưởng Hạo lên sân khấu.
Trên người Thư Loan và Tưởng Hạo đều mặc âu phục có màu rượu sâm banh, khi hai người lên sân khấu ánh đèn cũng tập trung chiếu vào hai người. Thư Loan nâng cao cổ tay để lộ ra cái đồng hồ nam, có màu rượu sâm banh giống như âu phục và nói: "Đồng hồ có thiết kế mới của hãng Gixx sẽ ra mắt vào mùa xuân, với màu vàng cao quý nâng cao khí chất cao quý của bạn"
Khán giả phía dưới đài đều hét chói tai, hầu như tất cả fan của Thư Loan đã vò nát chiếc quạt mà khách sạn phát cho. Những người có mặt ở đây chỉ là một phần nhỏ fan hâm mộ may mắn có được thư mời mà thôi, số còn lại đều bị bảo vệ ngăn cản nghiêm ngặt ở bên ngoài khách sạn.
Trước tiên người dẫn chương trình sẽ giao lưu trò chuyện cùng hai người, sau đó đến phần chụp ảnh cùng những fan may mắn nhận rút thăm trúng thưởng, Thư Loan và Tưởng Hạo sẽ đứng trước tấm poster lớn chụp ảnh chung với fan, một người có quý khí hơn người, một người thì quyến rũ tự nhiên, bức ảnh nhanh chóng được lan truyền khắp Weibo.
Sau khi kết thúc Tưởng Hạo dẫn theo Thư Loan ra khỏi khách sạn từ cửa sau.
"Cậu đã đồng ý với tôi, chúng ta sẽ cùng đi ăn khuya?"
Thời điểm này mùa đông đã trôi qua, cây cối ven đường cũng đã nở đầy hoa. Trong bóng đêm, Tưởng Hạo kéo Thư Loan đến xe của mình và nói: "Tôi biết có một hàng bán đồ ăn rất ngon, hơn nữa địa điểm cũng đảm bảo tính bí mật."
Thư Loan tránh khỏi tay Tưởng Hạo rồi nói: "Anh tiếp cận tôi có mục đích gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!