Chương 29: Minh tao ám liêu(*)

(*) Sáng cợt nhả tối trêu chọc.

(Không biết có đúng không nữa, nếu sai thì các bạn góp ý để mình sửa nhé)

Rốt cuộc quá trình ghi hình năm đầu tiên của chương «Những người vĩ đại» cũng kết thúc viên mãn. Chào tạm biệt với thị trấn nhỏ Bellagio, cũng chào tạm biệt với cửa hàng điểm tâm ngọt.

Jonas tạo một group trong Wechat, để tiện cho việc sau này mọi người  có thể tiếp tục giữ liên lạc với nhau. Mấy người cùng nhau vượt qua nhiều chuyện như vậy, mặc dù là ở dưới ống kính, nhưng vẫn có một tình bạn tốt.

Sau khi rời khỏi Italy Tưởng Hạo lập tức trở về nước, bộ phim «Quyết chiến một đường» cũng sắp được công chiếu, bây giờ chính là thời điểm thích hợp để tiến hành tuyên truyền với khí thế hừng hực, anh cần phải tham gia lễ quảng bá đầu tiên của bộ phim. Còn Thư Loan thì bay đến Paris công tác, quảng cáo cho sản phẩm mà cậu làm người đại diện.

Vào thu, Paris cũng bị bao phủ bởi một màu vàng óng. Thành phố xinh đẹp, thời thượng với những kiến trúc mang dấu ấn lịch sử, từ trước đến nay là địa điểm mà các thương hiệu quảng cáo đều yêu thích. Một trong những kiến trúc nghệ thuật xinh đẹp và xa hoa nhất là cây cầu Alexander III (*) bắc qua sông Senna.

(*) Cầu Alexandre

-III (tiếng Pháp: Pont Alexandre

-III) là cây cầu bắc qua sông Seine giữa quận 7 và quận 8 thành phố Paris. Được công nhận di tích lịch sử, đây là một trong những cây cầu đẹp nhất thành phố.

Hoàn thành năm 1900 cùng với các công trình Petit Palais và Grand Palais, cầu Alexandre

-III vốn là quà tặng của Hoàng đế Nga Alekxandr III cho nước Pháp nhân dịp Triển lãm quốc tế tại Paris năm đó. Cầu được đặt tên theo tên vị Sa hoàng, nhưng viết theo tiếng Pháp thành Alexandre

-III.

Tại thời điểm này, ánh triều dương (*) tôn lên vẻ đẹp của cây cầu có hàng đèn kiểu cách Châu Âu thời phục cổ, trên người Thư Loan mặc một bộ âu phục màu đỏ thẫm, bước chậm từ đầu cầu đi về phía ống kính máy quay. Màu sắc mãnh liệt tượng trưng cho sự nhiệt tình của Paris, vừa giống như thể hiện sự tự hào.

(*) Ánh triều dương: Ánh nắng buổi sáng sớm.

Ngược sáng, rực rỡ loá mắt, khí thế mạnh mẽ.

Bỗng nhiên Thư Loan dừng bước lại, đưa tay lên không nhanh không chậm mở cúc áo trên âu phục ra. Vốn dĩ cậu đang ăn mặc chỉnh tề, lại tỉ mỉ cởi áo khoác ra.

Cái áo khoác đắt tiền bị tùy ý ném đi, nhưng động tác trong tay Thư Loan cũng không dừng lại.

Du khách, người địa phương đang đứng vây xem  lập tức thốt lên và rít gào một tràng.

Ngón tay Thư Loan thon dài chuyển qua cúc áo đầu tiên của áo sơmi, sau đó chậm rãi mở ra.

Lồng ngực trắng nõn hơi lộ ra, Thư Loan quay về ống kính hơi nhíu mày.

Hình ảnh trong ống kính máy quay  dừng lại đặc tả ở ánh mắt kiêu ngạo và cặp lông mày hơi nhếch lên.

"Được rồi!"

Một lượt liền qua, khiến đạo diễn vui vẻ như  mở cờ trong bụng.

Người đàn ông trung niên vỗ vỗ vai Thư Loan cười nói: "Cậu rất ưu tú! Ngay cả bản thân tôi suýt chút nữa cũng đã bị chinh phục bởi mị lực của  cậu rồi."

Thư Loan gật đầu nói: "Là vinh dự của tôi."

Thư Loan cùng người đại diện Sương Sương rất quý trọng lần hợp tác với  Dean — Một trong những thương hiệu cao cấp lớn nhất thế giới. Lần này bởi vì sản phẩm mang tính  đặc thù, nên lần đầu tiên bọn họ tìm phát ngôn đại diện cho nhãn hiệu là người Phương Đông.

Tuy rằng bộ phim  «Khí Phách Giang Sơn» của Thư Loan không mang lại giải thưởng Ảnh Đế cho cậu, bại bởi Trình Tu Hảo, nhưng với hình tượng là một nhân vật quân sư  diêm dúa lẳng lơ nhưng trong suy nghĩ không mất đi sự thô bạo, đã mang lại cơ hôi cho cậu trở thành  đại sứ của thương hiệu Dean trong khu vực Châu Á – Thái Bình Dương. Ở trong mắt của đạo diễn, nhan sắc của Thư Loan tinh xảo rất đẹp, có nét quyến rũ đặc trưng của người Phương Đông.

Vì vậy, xem xét cẩn thận, thì thu hoạch của Thư Loan cũng không phải là ít hơn nhiều so với Trình Tu Hảo.

Ở trên máy bay, Thư Loan đã xem qua không ít quảng cáo trước kia của thương hiệu Dean, những quảng cáo này đều  chú trọng vào vẻ nam tính, quyến rũ, khôi ngô, cao lớn, nguy hiểm.

Nhưng mà, dường như lần này Dean muốn có một sự đổi mới, chủ đề loại nước hoa  không phải thô cuồng, mà là tao nhã và cao quý, so với phong cách nghiêm cẩn chốn công sở và xã hội cao cấp, thì càng nhiều hơn chính là nhàn nhã và tự nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!