Chương 17: Bá đạo Lang Vương — ngạo kiều mèo con

"Leng keng leng keng—— "

"Đến đây xem một chút  đi nào! Những món vừa mới ra lò, món điểm tâm ngọt  rất ngon và ngọt ngào!"

Bên ngoài cửa tiệm mang màu sắc hồng nhạt, có một nam một nữ đứng ở một bên, tay lắc lục lạc tuyên truyền.

Bùi Huyên Huyên đổi một bộ quần áo đáng yêu, trên đầu một đôi tai mèo, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn hoạt bát, dưới ánh nắng tươi sáng khiến người ta không tự chủ được mà muốn thân cận.

Mà đứng ở bên cạnh cô là Thư Loan mặc bộ quần áo  đồng phục làm việc dày và kín đáo, áo sơmi đen dài tay có ống tay áo màu trắng, cúc áo cài  đến nút cao nhất, ngay cả nút cài cản gió cũng không buông tha, nhưng mà trên người lại choàng thêm một cái tạp dề màu hồng phấn nhìn không hòa hợp với bộ quần áo nhưng  rất đáng yêu.

Thư Loan không thể nào hiểu được phong cách thời trang thời thượng như vậy, nhưng Bùi Huyên Huyên kiên trì muốn cậu hóa trang và ăn mặc như thế, nhưng khi Tưởng Hạo  nhìn thấy mặt càng đỏ thêm.

Ngoại trừ tạp dề, trên đầu Thư Loan cài một đôi tai thỏ bằng nhung, đồ trên người cậu kết hợp với khí chất lãnh đạm xa cách, lại đạt được hiệu quả ngoài ý muốn… Thật sự là tuyệt sắc.

"Loan Loan!" Bùi Huyên Huyên lấy cùi chỏ thúc nhẹ vào eo Thư Loan và nói: "Cậu cũng phải hét to kiếm khách đi chứ!"

"Tôi là nam, lại mặc trên người một bộ trang phục như vậy thật sự không quá thích hợp…" Vành ta Thư Loan đỏ như nhỏ máu.

"Hai ta không thể để Trương tỷ ra đây kêu gọi khách chứ? Những người đàn ông kia lại không thích hợp, chỉ có cậu! Hơn nữa… Rõ ràng là rất ưa nhìn mà!" Bùi Huyên Huyên híp mắt cười vô cùng tà ác, nói: "Loan Loan a, bây giờ cửa hàng chỉ có thể dựa vào hai ta! Vì tương lai của chúng ta, cậu nhất định phải cố gắng biểu hiện!"

"…"

Sau khi giãy dụa một phen, Thư Loan mới lắc lục lạc nhỏ giọng nói: "Mời đến thăm cửa hàng điểm tâm ngọt của chúng tôi…"

"Lớn tiếng một chút a!"

"Mời đến thăm cửa hàng điểm tâm ngọt của chúng tôi!"

Trong lòng Thư Loan phức tạp, vì tiền, bọn họ đã lưu lạc tới mức độ phải dựa vào việc bán đứng thân thể và tôn nghiêm rồi  à?!

Rầm——

Trong cửa hàng, Jonas nhìn Tưởng Hạo không cẩn thận mà va phải cái ghế khiến nó đổ rầm, rất bất đắc dĩ mà nói: "Đại đội trưởng, tỉnh táo một chút."

Mặt Tưởng Hạo không hề có cảm xúc dựng thẳng cái ghế lên, nghiêm túc nói: "Tôi rất bình tĩnh a, có cái gì mà phải kích động đâu, không biết anh đang nói cái gì."

Jonas ôm ngực, nhìn chằm chằm Tưởng Hạo không nhúc nhích.

Tưởng Hạo sờ sờ mũi nói: "Đừng để ý đến tôi, anh nên dùng cái khăn ướt ở phía sau mình để lau bàn. Có thể lát nữa sẽ có khách đến."

"…"

Ừm, lấy khăn ướt lau bàn.

Một lát sau, còn thật sự có vị khách tò mò đi vào quan sát. Nam không nhịn được mà lặng lẽ nhìn Bùi Huyên Huyên thêm vài lần, mà ánh mắt của nữ cũng muốn dính ở trên người Thư Loan, khuôn mặt đỏ đến mức có thể so sánh được với Tưởng Hạo.

Bùi Huyên Huyên ở bên ngoài phụ trách kiếm khách, bởi vậy Tưởng Hạo và Trình Tu Hảo phụ trách ghi đơn và bưng bê, còn Jonas đi phụ giúp vợ mình một tay.

Lục tục có khách hàng đến thăm, tuy rằng không tính là náo nhiệt, nhưng dù sao cũng tốt rất nhiều so với tình cảnh lúc mới bắt đầu không người hỏi thăm.

Đến buổi tối, kinh doanh cũng dần dần tốt lên. Thư Loan cùng Bùi Huyên Huyên làm tuyên truyền hấp dẫn được sự chú ý của không ít khách hàng, mà sau khi một truyền mười, mười truyền một trăm, rất nhanh mọi người đều biết nơi này có một đoàn người nước ngoài đẹp trai xinh gái đang bán điểm tâm ngọt, mà điểm tâm ngọt cũng không khó ăn.

Ban đêm, thị trấn nhỏ cũng bắt đầu náo nhiệt.

Mặc dù Bùi Huyên Huyên rất mệt, cổ họng cũng hơi đau, nhưng vẫn vừa lắc lục lạc trong tay không ngừng vừa hô: " Điểm tâm ngọt của cửa hàng chúng tôi  siêu ngon nha! Ngọt đến tận trái tim các bạn đó!"

"Ai u… Tôi cảm thấy so với điểm tâm ngọt thì người nơi này còn ngọt hơn nha, thật sự ngọt đến tận trái tim."

Thư Loan cùng Bùi Huyên Huyên sững sờ, liền thấy đằng trước có hai gã đàn ông cao to trên người đầy hình xăm đang đi tới, một trong hai người đó có cái đầu trọc dùng ngón trỏ xẹt qua cằm Bùi Huyên Huyên cười nói: "Cô em so với điểm tâm ngọt còn muốn ngọt hơn, anh đây khá là muốn ăn cô em rồi đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!